_________________________________
Về Đồng Lộc ngã ba địa chỉ đỏ
Giữa mùa đông nắng gió rãi hoa vàng
Mười cô gái nằm yên trong khoảng lặng
Mãi thì thầm trong tiếng lá thông xanh
Mười cô gái tuổi đôi mươi, mười bảy
Sức sống đang đầy nồng cháy tim yêu
Đã gác lại phía sau mình tất cả
Dâng hiến đời cho đất nước quê hương
lại
về
Kính cẩn nghiêng mình đọc từng con chữ
Ngắm mộ phần mà xúc động khôn nguôi
Mười cô gái cũng cùng tôi trang lứa
Đã quên mình cho Tổ Quốc thân yêu !
Mười cô ấy biết bao điều chưa nói
Với mẹ già, em dại với các anh ...
Mười trái tim bổng cháy thành lịch sử
Cho non nước mình mai mãi tươi xanh
Về Đồng Lộc ngã ba địa chỉ đỏ
Mười cái tên trong gió mãi thì thầm
(Yêu Tổ Quốc chúng tôi về với đất
Để cho đời nhớ mãi một địa danh)
Bốn sáu năm trôi tôi về thăm lại
Tuyến đường xưa hoa nắng vẫn đong đầy
Nhịp tim đứng bỡi người xưa đi vắng
Phút ngậm ngùi nuốt đắng giữa bâng khuâng ...
Đồng Lộc chiều ngày 15 / 12 /2014
Nhật ký đường về VAV
Ngã ba Đồng lộc đầy bối rối
Trả lờiXóaNơi thiêng liêng hội tụ lòng người
Thinh không day dứt tiếng chuông ngân
Mười cô trẻ mãi tuổi trong ngần...
CHÚNG CON CHIẾN ĐẤU CHO NGƯỜI SỐNG MÃI VIỆT NAM ƠI!
Trả lờiXóaĐường dài đi giữa Trường Sơn
nghe vọng bài ca đất nước
Đất nước
Bốn ngàn năm không nghỉ
Những đạo quân song song cùng lịch sử
Đi suốt thời gian, đi suốt không gian
Sừng sững dưới trời, anh dũng hiên ngang
Đất nước
Của những câu chuyện đều làm ta rưng rưng nước mắt
Đã trở thành những bài ca không bao giờ tắt
Trên mỗi con đường, mỗi thôn xóm ta qua
Từ non ngàn cho tới biển xa
Đất nước
Của thơ ca
Của bốn mùa hoa nở
Đọc trang Kiều tưởng câu hát dân gian
Nghe xôn xao trong gió nội mây ngàn.
Đất nước
Của những dòng sông
Gọi tên nghe mát rượi tâm hồn
Ngọt lịm, những giọng hò xứ sở
Trong sáng như trời xanh, mượt mà như nhung lụa
Đất nước
Của những người mẹ
Mặc áo thay vai
Hạt lúa củ khoai
Bền bỉ nuôi con, nuôi chồng chiến đấu.
Đất nước
Của những người con gái, con trai
Đẹp như hoa hồng, cứng như sắt thép
Xa nhau không hề rơi nước mắt
Nước mắt để dành cho ngày gặp mặt
Đất nước
Của Bác Hồ
Của óc thông minh và lòng dũng cảm
Của những đèn pha cách mạng
Soi sáng chân trời, xuyên suốt đại dương
Ôi tuổi thanh xuân
Mang bốn nghìn năm lịch sử trong tim
Ta sung sướng được làm người con đất nước
Ta băng tới trước quân thù như triều như thác
Ta làm bão làm giông
Ta lay chuyển trời đất
Ta trút hờn căm để làm nên những vinh quang bất diệt
Giáng xuống quân thù
Như sấm sét không nguôi
Sức mạnh bốn ngàn năm đã biến thành bão lửa ngút trời.
Đất nước
Ta hát mãi bài ca đất nước
Cho tuổi thanh xuân sáng bừng lên như ngọc
Cho mắt ta nhìn tận cùng trời
Và cho chân ta đi tới cuối đất
Ôi Tổ quốc mà ta yêu quý nhất
Chúng con chiến đấu cho Người sống mãi,
Việt Nam ơi!
Đường Trường Sơn
Bình Thuận, 1966
Nam Hà (tên thật là Nguyễn Anh Công)