Thứ Ba, 31 tháng 5, 2011

Phượt Vân Nam (Đại Lý)

Hình 1. Làng người Bạch (Bai)
Hình 2. Cổng thành

Đại Lý (Dali- ) Vương Quốc cổ Thiên Long Bát Bộ
Hồi ở Quế, qua mắt thầy Nguyễn Có, MF thó được quyển sách truyện(đề gì quên rùi) nói về người đời sống Tây Tạng với những hình ảnh minh họa hấp dẫn, MF đã đọc đi đọc lại hoài cho tới khi bị tụi cờ đỏ thu mất tiu (hic). Những hình ảnh và câu chuyện ám ảnh MF hoài cho đến giờ, nên nhân chuyến đi Vân Nam MF làm một cú phượt với bạn của MF lên miền văn hóa Tây Tạng có đỉnh cao 4000m so với mặt biển này. Điểm đầu tiên MF tới là thành Đại Lý vong hưng hơn ngàn lẻ bảy năm tuổi, với chuyến xe buýt từ Côn Minh trên đường cao tốc băng qua miền sơn cước với hệ thống nông nghiệp khắc khổ tận dụng những mảnh đất hiếm hoi giữa thẳm dày núi đá, với những ngôi nhà đơn giản ngói xám (làm MF liên tưởng đến xứ sở Scotland lạnh lẽo, nhưng thiếu các ống khói đặc trưng của miền Tây phương xa xôi kia), những bức tường trắng cùng những bức họa mỹ miều rất đáng ngạc nhiên(amazing). Xe chạy nhanh, không thể chụp hình, nhưng ấn tượng thật đặc biệt, xứ sở Tây Tạng vốn ghiền Nấm, nên việc vẽ những khóm nấm rực rỡ lên tường là rất phổ biến. Tuy nhiên, MF có cảm giác là chính phủ cố tình khuyến khích chuyện vẽ vời này để khoe giàu mạnh với dân du lịch (sau ngẫm hóa ra MF nhầm).
Tới Đại Lý, MF khá hồi hộp, chiếc xe taxi dù cà tàng đưa bọn MF đi tìm khách sạn, dùng guide book, bạn của MF chỉ cho tên lái xe đi đến cổng Nam thành Đại Lý, vào cổng và đi dọc thành, MF có cảm giác là thành Đại Nam ở Bình Dương bắt chước kiểu của thành Đại Lý! Cuối cùng tìm được một guesthouse tên Yuanyan ngay trong thành cổ, giản dị nhưng khá dễ thương và đủ tiện nghi. Một cảm giác thư giãn tuyệt vời khi dạo dọc phố cổ với những gì lạ lạ mà quen quen (quen là vì đôi khi cảm giác đang ở Hội An hay Venize), nhưng mà phố cổ thật sự cổ như nó từng như thế, với những mái ngói đặc biệt cùng cây cỏ rêu phong ngự như đã thế bao đời! Thế là MF đã ở độ cao 1900m với khí hậu đặc trưng của miền mưa mưa, nắng nắng, se lạnh về đêm, đủ hấp dẫn du khách kéo vào các dãy quán với những đèn lồng lung linh làm cho Đại Lý rất gợi âm sắc của ngàn xưa. Thành cổ với những cái cổng Đông Tây Nam Bắc như đồng vọng một xứ sở triền miên mất nước từ xứ sở của người Thái, đến dòng tộc họ Đoàn của “Thiên Long Bát Bộ” và quân Nguyên Mông.
Đêm, nghe người bản xứ nhảy múa và âm thanh vọng bập bùng cùng tiếng vó ngựa lóc cóc tưởng như Đoàn Chính Thuần còn âm thầm lang thang vi hành đâu đó! Sách sử nói rằng người bản địa vùng này vốn là người Thái, nhưng sau đó bị người Mông cổ đánh đuổi tơi bời, có lẽ vì vậy người bản xứ bây giờ rất đặc trưng sắc tộc Mông Cổ: Má bánh đúc và mắt híp! Tuy nhiên tại trường Trung học Đại Lý thì các nam sinh rất là “Trung Quốc”, chiều chiều la cà phố cổ ngồi nhâm nhi capuchino với bạn, MF thích thú ngắm nhìn các nam sinh này, lũ lượt đi qua trước mặt MF, trăm thằng như một, đồng phục đại cán Tôn Trung Sơn xanh đậm, mặt mày đầy vẻ quan trọng, dáng đi rất hùng dũng và tỏ rõ “tôi là tương lai của một nước đại cường!” với những đôi vai cố gắng bằng ngang như đang đeo quân hàm đại tá vậy! Tuổi trẻ không hề hiển hiện trên gương mặt chúng!
Quán: điều thú vị của các quán ăn ở đây là thể hiện màu sắc Tây Tạng: Thịt bò Jak hun khói treo lòng thòng, đôi quán treo cả xương ống. Trước quán nấm, măng và rau quả tươi rói được bày như một cái chợ tí hon rất hấp dẫn thực khách lướt qua tìm chỗ ăn với cái bụng đói đang sôi réo! Các quán Tây dày đặc, nhưng dứt khoát không một ai thèm nói tiếng Anh, hỏi chi đồng lòng một câu trả lời “Pú Tụng à”!
Hàng tạp hóa: Điều gây sự chú ý của MF là dường như dân Đại Lý không để ý lắm đến chính trị, hiếm thấy cảnh cờ quạt băng rôn đỏ rần treo khắp nơi như các thành phố dưới xuôi kia! Tượng và hình bác Mao được bày bán chung với các đồ sưu tập như hộp trà, tẩu thuốc… thị dân sống đúng với cái nghèo vốn rất thật của bao đời: một cái cùi trên lưng với vài cây cải, bó nấm xuống chợ. Những đường cao tốc hoành tráng ngoài xa kia hình như chẳng động lòng trắc ẩn họ, những khu chung cư cao vời vợi đâu đó chẳng đổi thay kiếp nghèo nơi này. Khoảng cách giữa người thị dân ngày ngày bày vài món hàng thủ công lặt vặt không biết lãi được mấy đồng… với nhà nông thậm chí chẳng có bò mà toàn dùng sức người cày cấy, chẳng bao xa! Như nhận xét ở entry trước MF có nói, hình như CP TQ “để họ đó đã” để đầu tư chủ yếu cho “mặt tiền” của đất nước vĩ đại.

Q.MF (Còn nữa :))

Hình 3: Dân Đại lý bày bán nó như đồ chơi chứ không phải treo như "áp phích"
Hình 4: Rêu phongHình 5: Ngộ Không và Bát Giới đang trên đường vượt Tây Tạng, hay tin mafia xuất hiện liền diện kiến!

Hình 6: "Bản sư thỉnh mafia cùng vi hành, mafia có thể ghé Tây Vương Mẫu Trì!" - "Thôi, để bản mỗ lang thang Đại Lý, đào ngày xưa hái ở Quế Lâm hoài rùi! Các đại sư tháp tùng Đại Đức Tam Tạng bình an!"

Hình 7. "Chợ" trước quán

Hình 8. Bác Mao "tội nghiệp"

Hình 9: Cày sâu cuốc bẫmHình 10: Ven thành

Thứ Hai, 23 tháng 5, 2011

Hành trang trở về miền ký ức

Ảnh 1:
Ảnh 2:

Ảnh 3:

Ảnh 4:

Ảnh 5:

Ảnh 6:

Ảnh 7:

Ảnh 8:
Ảnh 9:
Ảnh 10:
Ảnh 11:
Ảnh 12:

Thấy các Quế đang náo nức chuẩn bị trở về thăm miền Quế xưa thân thương, MF đưa ra mấy bức hình, đố các Quế trả lời đúng nơi đúng chốn (nhằm khi về thăm trường xưa không bị lạc đường), ai trả lời đúng Q.LĐT sẽ có phần thưởng lớn, Quế í sẽ trao tặng tại buổi gặp mặt quan trọng tại hội trường của trường Quế ngày xưa!
Q.MF

Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2011

" CHO TÔI XIN MỘT VÉ ĐI TUỔI THƠ "


桂林江山国际旅行社有限责任公司
Cty TNHH du lch quc tế Giang Sơn Quế Lâm
电话0773 - 3351698 2183998 (fax)0773 - 2183998
Dia Chi : So 4 Duong Ly Giang Que Lam Quang Tay Trung Quoc
Nguyn Truong Son: 0912016916 TQ:13299638381
Nick Name : changshan0208@yahoo.com ; Skype :changshan0208
Nam Ninh –Quế Lâm - Dương Sóc- Nam Ninh 18/7/2011
(Thời gian: 7 ngày 6 đêm- Ô Tô) (Mã Số 1487)
Ngày 1: Hà Nội - Hữu Nghị Quan- Nam Ninh ( Tr, T)
Sáng 6h30 đón đoàn tại điểm hẹn xuất phát đi Hữu Nghị Quan, nghỉ ăn sáng tại Mẹt (cá nhân tự túc) Buổi trưa đoàn xuất cảnh tại cửa khậu Hữu nghị, ăn trưa tại Bằng Tường sau đó xe đưa quý khách đi Nam Ninh (mất 2 tiếng 30 phút), thăm quan Trung tâm triển lãm CHINA –ASEAN, Hội Trường Đại Hội Nhân Dân.,
. Nhận phòng khách sạn, buổi tối tự do khám phá thành phố về đêm. (Nghỉ tại khách sạn High Class *** hoặc tương đương)
Ngày 2: Nam Ninh - Quế Lâm (S , Tr, T)
Sau bữa sáng, 7h30 xe đưa quý khách đi Quế Lâm. 12h00 tới Quế Lâm đoàn ăn trưa, khách nhận phòng khách sạn, Chiều thăm Công Viên Thất Tinh, công viên lớn nhất trong thành phố Quế Lâm: với Núi Lạc Đà , CÇu hoa.
Tối: khách tự do mua sắm tại phố đi bộ
Ngày 3: Quế Lâm: (S , Tr, T) Ăn sáng tại khach sạn, 80h30 đoàn khởi hành đi thăm trường cũ (giờ là: Đại Học sư phạm Quảng Tây) thăm nhà Lưu niệm các đời học sinh Việt Nam tại trường.
- Chiều: đoàn thăm Công viên Vòi Voi, một biểu tượng của Tp Quế Lâm. Tự do mua sắm tại Tiểu Hồng Công, khu mua sắm lớn nhất nằm dưới Quảng trường Trung tâm thành phố. (hoặc 01 xe đi thăm trường cũ theo nhu cầu)
Ngày 4: Quế Lâm-Dương Sóc( S , Tr, T)
- Ăn sáng, xe đưa đoàn ra bến thuyền đi Dương Sóc (cách 70km) khách có cơ hội du ngoạn chiêm ngưỡng “Hạ Long trên cạn” và cũng được mệnh danh là Sơn Thủy Đệ nhất thiên hạ.
- Trưa đoàn ăn trưa trên thuyền: đoàn đến Dương Sóc, quý khách nhận phòng, tự do đi dạo Phố Tây, thuê xe đap thăm quan thung lũng Dương Sóc (tự phí).
- Tối cả đoàn xem chương trình Nghệ thuật đặc biêt ẤN TƯỢNG CHỊ BA LƯU do đạo diễn “Phù thủy” Chương Nghệ Mưu dàn dựng: lấy mặt nước sông Ly và 12 ngọn núi là sân khấu kết hợp với âm thanh, ánh sáng làm nền cho hơn 600 diễn viên. Tạo lên một chương trình có 1 không 2.
Ngày 5: Quế Lâm: (S , Tr, T)
- Sau khi ăn sáng đoàn đi thăm khu du lịch sinh thái Thế Ngại Đào Viên, nơi hội tụ các nền văn hóa, dân tộc của Trung Quốc.
- Chiều: Tự do mua sắm tại phố đi bộ, Trung tâm thương mại,
- Sau khi ăn tối thăm khu 2 sông 4 hồ (đi bộ) với hệ thống đèn chiếu hiện đại, cảm nhận vẻ đẹp Tp Quê Lâm về đêm: Nhật Nguyệt Song Tháp, Hồ Ô Long,Sông Đào Hoa…
Ngày 6: Quế Lâm – Nam Ninh: (S , Tr, T)
- Sau khi ăn sáng, khởi hành về Nam Ninh
- Ăn trưa, chiều đoàn đi thăm Công Viên Thanh Tú Sơn, lá phổi xanh của thành phố Nam Ninh với tháp Long Tường, Hồ Thiên Trì, Chùa Thái Lan, Chùa quan Âm…,thăm quan hiểu thuốc trung y Quảng Tây
- Tối đoàn tự do mua sắm tại phố đi bộ Tp Nam Ninh.
Ngày 7: Nam Ninh-Hà Nội: (S , Tr, )
- Sau khi ăn sáng đoàn khởi hành về Hữu Nghị Quan
- Làm thủ tục nhập cảnh, ăn trưa kết hợp liên hoan tại Lạng Sơn.
- Đoàn vào chợ Đông Kinh mua đồ (1h30 phút)
- 6h30 đoàn về đến Hà Nội, chia tay .
Giá trọn gói: 5.964.800 VNĐ/ 1 khách
(Áp dụng với đoàn từ 50 khách trở lên)
Giá trên chỉ là tương đối, khi có đoàn khách, số lượng, thời gian cụ thể khi đó sẽ có giá chính xác
Giá trên bao gồm :
- Xe ô tô đời mới đưa đón tại Việt Nam, Trung Quốc theo chương trình, thuyền lớn đi Dương Sóc (70km, ăn cơm trưa trên thuyền)
- Vé thăm quan thắng cảnh, Vé xem Nghệ thuật ẤN TƯỢNG CHỊ BA LƯU
- Ăn nghỉ theo chương trình (ăn 8 món 1 canh + hoa quả tráng miệng) 13 bữa chính, chưa bao gồm 01 bữa tiệc tối).
- Nghỉ tại khách sạn 3 sao 2 người / phòng, lẻ nam , nữ ghép phòng 3
- Hướng dẫn viên tiếng việt suốt tuyến
- Bảo hiểm du lịch, nước uống.
- Vé thuyền thăm quan.
- Lệ Phí thông hành tại Việt Nam, Trung Quốc
Giá trên không bao gồm:
- Các chi phí cá nhân khác, VAT, khám chữa bệnh…
- Bồi dưỡng cho Hướng dẫn và lái xe:
- Chi phí chung : 150.000d
*Thủ tục tham gia đoàn :
- HSMN học tại QUẾ LÂM và gia đình muốn tham gia liên lạc với thầy Từ theo số điện thoại : 0983 570 208 và 0438 570 208 . Người đi nộp CMND bản chính , ảnh và nộp trước 2.000.000 , số tiền còn lại nộp nốt khi tập trung đoàn lúc 16h ngày 17/7/2011 tại 52 Liễu Giai Ba Đình HÀ NỘI . Sáng 18/7/2011 đoàn xuất phát tại 52 Liễu Giai Ba Đình Hà Nội .Mọi cá nhân tự lo chỗ nghỉ trước và sau khi đi , về Hà Nội . Ai có khó khăn trao đổi với thầy Từ , mọi người tự đổi tiền TQ . Hạn chậm nhất nộp thủ tục : 30/6/2011 . Địa chỉ thầy Từ : số 50 ngõ 218 Tây Sơn Đống Đa Hà Nội .
- Khu vực miền Trung có thể liên hệ và nộp cho chị Nguyễn Thị Tuyết - Điện thoại : 0913 413 837 và 0511 389 3549 .
- Khu vực TP Hồ Chí Minh và các tỉnh lân cận có thể liên hệ và nộp cho chị Đặng Nguyệt Hồng - Điện thoại : 0908 918 669 .
* Thủ tục làm giấy thông hành :
- CMND bản chính ( không quá hạn 15 năm , rõ ảnh , rõ số )
- 05 ảnh 4x6 phông nền trắng .
Trưởng ban tổ chức : Thầy TRẦN VĂN TỪ .

Thứ Tư, 18 tháng 5, 2011

Phượt Vân Nam (Sinh nhật)

Tối trù ngủ sớm để sáng dậy đi Qujing, khoảng 0h30, cô ơi! Hứ? Happy Birthday to you, Happy Birthday to you… Ôi trời, MF ngái ngủ nhìn quanh, lũ ranh con, chúng nó đứng vây quanh giường, vỗ tay hát vang vang, hết nhanh rồi chậm, hết chậm rồi nhanh… hic, có ai được ăn sinh nhật thế này rùi chưa ha? Sau đó chúng kéo chăn cho MF ngủ típ! Sáng dậy cả đoàn lên xe, lại hát, cũng lạ, đây là lần thứ hai đến Vân Nam, mà cả 2 lần đều đúng sinh nhật! Duyên hay nợ? Về đến Techno-park, Tim chạy xe ra đón đoàn từ cửa ngõ thành phố, dẫn đoàn về đến trung tâm, Tim rất vui vì từ khi trung tâm thiết lập đến nay, đây là đoàn khách quốc tế đầu tiên đến thăm, người từ nhiều nước, lại có vẻ đặc biệt vì màu cờ đỏ sao vàng rạng rỡ trên sắc áo của đoàn Việt Nam! Được mừng sinh nhật một cách bất ngờ ở Qujing (như đã kể ở entry trước), MF ngạc nhiên, hỏi ra thì biết thủ phạm là bà giáo, khi đến đó bà đã đùa đùa với Tim: Today is birthday of a famous scientist! (he he, lẽ ra không kể để các Quế nói MF phách lác, zưng mà ND nèo đó chọc cái tự đại của một tên Quế lên, nên hắn kể cho lun!). Thế là Tim đã lẳng lặng điều khiển đồng sự làm việc đó và khoái trá với sự ngạc nhiên của MF, bạn bè và lũ nhóc. Rồi lưu luyến chia tay. Về đến khách sạn trường, định thay đồ nghỉ ngơi thì cộc, cộc… bé Hiền (nó làm cô rồi, nhưng còn trẻ quá, tụi trò chưa chịu gọi cô thay vì chị!) xuất hiện, cô trò tán dóc vài chuyện, cũng hơi lạ vì thấy nó có vẻ nấn ná, rồi, lại cộc cộc… mở cửa, một cái hộp chìa vào trước, rồi lũ nhóc, kéo theo cả sinh viên nước bạn, rồng rắn thành hàng trật tự một cách đáng ngờ, rồi bắt đầu… happy birthday to you… hic, lại trò mới của chúng nó, sau đó là ào vào, nhảy nhót và hối: cô ơi mở hộp ra..a ..a… W..ao..o…u!!! Một cái bánh to, có ghi tên tuổi đàng hoàng, lại cộc cộc… bà giáo xuất hiện, bà hòa vào với tụi nhóc, giục MF cắm đèn, đốt nến, một cái đèn nến hoa sen lạ mắt, rồi thổi đèn, cắt bánh, ăn bánh, kêu ca chia ít chia nhiều, quậy nhiều hơn ăn, chúng lấy kem trên bánh xoa, trét vào mặt đứa này đến đứa khác, cô nó nó cũng không từ! Rồi chúng hét MF mở quà, quà tặng là một cái váy sặc sỡ với những lời chúc rất teen (mà chúng nó còn bít chúc “Dr. mafia” nữa kìa!), ai za, bọn con trai cầm váy banh ra bắt MF xỏ chân vào, rồi chúng giỡn đủ trò quanh cái váy, kể cả giả đò giở váy lên … dòm vô! (He he, cô nó đang ci-vil mà). “Happy birthday to you.…” không bít bao giờ dứt nếu không có tiếng quát của thầy giáo trưởng đoàn người Việt từ tầng trên, mọi người nhìn nhau suỵt, bà giáo thì đã lánh về phòng trước đó, mấy sinh viên TQ hơi sợ, bụm miệng nhưng mắt vẫn long lanh không nín được cười, còn tụi kia thì khỏi nói, chúng nó nép vào các góc và âm thầm làm các động tác câm làm MF phải ôm bụng cho khỏi cười phì ra, không nỡ bắt chúng nó ngừng, thầy đi rồi, chúng nó tiếp tục, mặc dù có hạ bớt tông giọng xuống. Có dễ đến gần 12h đêm chúng mới chịu dọn dẹp rút về phòng ngủ!
MF chẳng bao giờ tổ chức SN, thậm chí ít khi nhớ tới (chỉ nhớ SN của Quế con), cho nên những món quà bất ngờ đặc biệt như thế này… ấn tượng như những trái táo thơm cho nghề làm "ráo" của Quế trên đường rong ruổi...
Q.MF

(Còn nữa :))

Thứ Bảy, 14 tháng 5, 2011

Phượt Vân Nam (Techno-Park ở Qujing - Khúc Tịnh)

Đời đôi khi có những chuyện tình cờ, hôm 27 Tết, Hùng Đầu Bò mời MF vào Đà Nẵng giỗ ba, ba ĐB là liệt sỹ, nên MF nhận lời ngay, mặc dù đến ngày í vẫn chưa chuẩn bị chi Tết nhất cho nhà. Mẹ ĐB thật vui khi thấy bạn bè, nhất là MF lặn lội tận Huế vào (đúng là lặn lội, vì mưa đầm đìa, rét như cắt), làm được cho một vợ liệt sỹ, một mẹ Quế vui cũng thật xứng công lặn lội! Xong việc, MF cấp tốc chạy ngay ra tìm xe tuyến Hội An-Huế để về cho an toàn. Trên xe, ngồi cùng ghế có anh zề người Mỹ, thấy anh í có vẻ lúng túng vì chân dài quá khó ngồi, MF nép vào một bên, mình đường ngắn, chịu khó tí, hắn đường còn dài, lại yêu thích Huế mình mới đến thăm! Nghĩ vậy mà nhường nhịn. Hắn nhìn MF rồi hỏi han. MF đi xe cộ ít thích bắt chuyện với người lạ, nhưng hắn hỏi thì trả lời, thấy thú vị sao đó, hắn cứ hỏi hoài, rồi kết: cũng lạ, sao tôi với bạn lại có thể nói chuyện và hiểu nhau dễ dàng thế nhỉ? Hic, với MF đâu có dễ, hắn nói tiếng Anh Mỹ lè nhè, căng cả tai mới đoán được! Khi xe đến Huế hắn xin địa chỉ email của MF rồi chào và biến! Không dè vài tuần sau MF nhận được một email hắn (W. Fred Riggs, giáo viên tiếng Anh tại ĐH Qujing) viết cho bạn hắn là Tim Zachernuk, đang làm cho một dự án SOCODEVI (chương trình phát triển hợp tác xã) của Canada tại Vân Nam, tiêu đề của email là “I met a person in Vietnam that should be linked with the Qujing project” và trong thư là: “On a bus in Vietnam, I met a very, very smart and well educated woman…” he he, hắn nổ về MF quá làm MF phải thăm hỏi Tim, và Tim đã mời MF khi nào đi Côn Minh thì ghé đến dự án của hắn. MF nghĩ ngay đến chương trình hội thảo sinh viên, đây là cơ hội cho mọi người từ các nước được mở mang một khía cạnh quan sát mới, thế là đề xuất và hắn hăng hái welcom! Thế rồi cũng may nhờ đó mà không khí của hội thảo đỡ tẻ nhạt sau vụ đi thăm đàn dê trên mấy tầng mây núi kia! Thành phố Qujing (Khúc Tịnh) đẹp và hiện đại trong công cuộc kiến thiết chung của chính phủ TQ. Các thành phố lớn như thế này đang ra sức đầu tư hạ tầng cơ sở, đường sá, cầu cống, đặc biệt là các chung cư cao ốc mọc lên dày đặc và tưởng chừng như cứ xây mãi, xây mãi không biết bao giờ xong, nói vậy vì lần nào sang TQ mafia cũng thấy họ cứ đang trùm lưới xanh xây cao ốc, hỏi thì họ nói chính sách đang dần loại bỏ việc người dân tự mua đất, xây nhà. Nhà chung cư cũng không được mua vĩnh viễn, mà chỉ mua dăm chục năm gì đó, con cái đời sau đã có nhà nước tiếp tục bán chung cư cho! Và họ cố xây đủ nhà cho gần tỉ rưỡi dân mua??

Giới thiệu tổng quan về techno-park








Ý tưởng lạ nhỉ?

Dự án SOCODEVI tại đây đang trong quá trình xây dựng, còn ngổn ngang cả công trình lẫn ý tưởng, tuy nhiên họ rất tự tin vì chương trình đã xây dựng thành công nhiều điểm trên thế giới. Họ gọi là techno-park (the Qujing Agri-food Technopark - Park of Seven Colors) vì dự án thực hiện trong một vùng như một khuôn viên lớn, tổ chức các điểm theo kế hoạch như tổ chức bò giống, bò thịt, giống cây xanh, nhà máy xử lý ni-lon thải (MF phái vụ nì, vì nó phần nào đáp ứng được câu hỏi về công nghệ tấm ni-lon của nền nông nghiệp bản xứ), sản xuất phân bón… các nhà đầu tư sẽ rót vốn vào đây. Cũng không hiểu sao TQ không tự xây dựng cho mình được mà phải dựa vào Canada, họ là một nước lớn như họ từng như vậy mà?! Có lẽ họ e ngại với từ “hợp tác xã” quen thuộc chăng? Chương trình mời đoàn ăn trưa, rồi buổi chiều nghe họ giới thiệu tổng thể ý tưởng và công trình của dự án, các nhà đầu tư kinh doanh giống chăn nuôi và tinh đông viên của Canada và TQ nghe có đoàn quốc tế chuyên nghiên cứu về kinh tế nông hộ đến thăm thì tranh thủ ngay cơ hội đến thực hiện chương trình quảng cáo!



Chính thức gặp mặt






Cao vọng cho một tương lai







Chiều lại họ tổ chức tiệc tiễn đoàn. Sau vài cữ nâng ly chúc mừng, cám ơn, đột nhiên MF nghe tiếng lao xao, rùi âm nhạc nhà hàng nổi lên: Happy birthday to you…và một chiếc hộp to hạ cánh xuống trước mặt MF, hic hic, ngạc nhiên quá!
Bọn nhóc từ mấy bàn bên hét váng lên! Chiếc hộp được mở ra, một chiếc bánh kem mỹ miều duyên dáng! Happy birthday to you… bi giờ thì đến lượt bọn nhóc, chúng nó hét át cả máy hát nhà hàng, vây quanh lấy bàn MF đang ngồi với các quan khách, làm sao họ biết? MF luống cuống vỗ tay hát theo mọi người, tên Fred đập tay MF, mày không được hát, í cha, quê quá, thì không hát, MF đứng như trời trồng, chỉ biết cười rùi nói thank you…lặp lui lặp tới cho đến khi mọi người bảo thổi nến và chia bánh!
Q.MF

Thứ Tư, 11 tháng 5, 2011

LỚN CÙNG TUỔI THƠ .


Tôi lớn lên cùng tuổi thơ của tôi
Cùng những con đường đạp xe không mệt mỏi
Những buổi chiều “dịu dàng không chịu nổi”
Những cái tên như khắc chạm trong đầu

Cứ ngỡ rằng mình đã lớn từ lâu
Sao càng lớn càng mơ về thơ ấu?
Lấy ngây thơ trèo me, nhặt sấu
Làm thước đo cho những quãng đời

Tôi như người của năm tháng xa vời
Nhặt nhạnh những cũ xưa gom góp về thực tại
Tập làm người với những điều khôn dại
Tập nhìn đời nhân hậu như trẻ thơ

Cô bé con hai bím tóc ngày xưa
Luôn nhìn tôi (thật buồn cười!) nghiêm nghị
Tôi có quên, có quên gì không nhỉ:
Ngôi trường thân yêu nuôi lớn những ước mơ

Tôi bước đi về nơi đâu, nơi đâu
Cũng thấy mình bé hơn cô bé có hai bím tóc
Nhớ về tuổi thơ mình và khóc
Và lớn lên...
ST

Chủ Nhật, 8 tháng 5, 2011

Phượt Vân Nam (Bài học cho sinh viên)

Trước khi đi, MF nói với SV rằng: trước khi biết nước bạn, phải biết nước mình đã! Một ngày ở Hà Nội, MF cho tụi hắn thăm Hồ Gươm, Văn Miếu, Lăng Bác Hồ, Ba Đình và chùa Một Cột. Những nơi này với những ai ở Hà Nội hay đã đi qua thì hết sức bình thường, nhưng lũ đệ tử của MF hầu hết con nhà nông, phần lớn chưa từng biết Thủ Đô, có biết Hồ Gươm cũng chưa từng thăm đền Ngọc Sơn, có biết Văn Miếu cũng chưa từng biết đó là trường Đại học đầu tiên trong lịch sử nước Việt…
Sau hai ngày hội thảo tại ĐH NN Vân Nam, đối tác chủ nhà sắp xếp cho các đoàn đi thực địa nơi dự án thực hiện. Tất cả mọi người đều hăm hở, chắc mẩm được học hỏi hệ thống sản xuất của nước bạn. Được đối thoại với nông dân… Xe đưa toàn đoàn về huyện Huize (Hội Trạch) cách Côn Minh 200 km. Chính quyền địa phương tiếp đón đoàn với một bữa tiệc thịnh soạn và 3 chiếc xe con cùng đi với đoàn.
Xe băng qua các chặng đường bên những cánh đồng rau màu, người dân xứ này thích sử dụng tấm ni-lon để lót mặt đất nhằm chống mất nước và giữ ấm cho cây (khí hậu Vân Nam lạnh và khô). Tuy nhiên nhìn những cánh đồng tăm tắp bao nilon, MF lo lắng hỏi họ: giải pháp gì cho lượng bao bì khổng lồ kia khi thải ra? Họ lắc đầu: chính quyền địa phương cũng đang đau đầu vì vấn đề này! Xe chạy quanh về vùng núi, càng lên cao càng hiểu ra: sản phẩm ni-lon ấy được thải … lên núi! Hàng núi ni-lon vật vờ lượn lờ theo gió trên miền cao với đủ sắc màu trông thật đáng sợ! Chiếc xe ca cứ thế lặc lè leo lên cao, một bên núi, một bên vực, MF chột dạ, đường nguy hiểm quá, không biết còn xa không, đề nghị cho mọi người đi bộ quách cho an toàn! Leo đèo khoảng vài mươi km, qua một khúc quanh quá nguy hiểm, lái xe đành dừng lại, bảo mọi người … leo bộ lên. Còn xa không? Họ giơ 1 ngón tay, 1 km! OK, với dân nông nghiệp đi bộ 1 km là cái đinh!

Tây lẫn ta đi hoài, đi mãi, bắt đầu nghi ngờ con số 1 kia. Mấy chiếc xe con quay lại đón, nhường cho mấy đứa con gái yếu ớt, sau đó là mấy người lớn tuổi nước ngoài. Họ cứ mời “lạo sư” MF lên xe, nhưng “lạo sư” dứt khoát không khi chưa đủ xe cho tất cả mọi người. Không thể để cho tụi học trò đi sau, chúng nó nản ngay. Cô trò ra sức chọc ghẹo nhau, vừa cười đùa vừa đi, có dễ đến dăm km leo rồi, thấy chúng nó thấm mệt, MF bày mưu Tào Tháo, cố gắng lên, sắp đến rồi, ở đó có một rừng trái cây, cho hái thoải mái! He he, không thấy đứa nào mệt cả. Dăm tên còn lại hăng hái vượt đèo dốc, nắng rát và gió núi cuốn bụi mịt mù. Không có cách gì hơn là phải đi tiếp! Cuối cùng thì cũng có chiếc xe con lù lù đến đón nhóm cuối cùng sau khi đã vượt chặng đường núi cỡ mươi tay dao của người Vân Kiều miền Trị Thiên! Nhưng điều đáng nói là khi đến đích cuối cùng cả nhóm ào xuống thì đọc được vẻ thất vọng trong mắt mọi người: trước mắt chỉ là một trại dê nhỏ trên đỉnh núi với qui mô khoảng 100 con, chấm hết! Công việc của dự án ở đây là cung cấp cho trại một con dê đực giống lớn để cải tạo giống dê núi nhỏ của địa phương! Ông chủ đàn dê ngồi cười ỏn ẻn bên mấy lán trại ọp ẹp! Cô Anne hỏi anh Jean người Pháp: anh thấy dự án thế nào? Jean bảo: đây không phải là dự án! Hic hic, vậy mà hắn dám đưa cả một đoàn rầm rộ Tây ta đi lên thiếu điều lăn cả đoàn xuống vực sâu! Các đệ tử đè MF ra kiện vụ “vườn trái cây” của Tào Tháo! He he, từ đó chúng nó có thành ngữ “choa là học trò của cô” khi nó lừa ai chuyện chi!
Q.MF
(Còn nữa)

Phượt Vân Nam (Đối tác ở Côn Minh)

Đối tác
Trong việc trao đổi hợp tác quốc tế, MF thường rất thận trọng, tôn trọng bạn bè, đối xử bình đẳng với mọi người đến từ các xứ sở khác nhau, cấp cỡ khác nhau (he he, trong chính trị thì tên này muốn làm bố tên kia chứ trong các lĩnh vực khác ai bít mèo nào cắn mỉu nào)
Anh này luôn sủa ảnh là lão sư, là tiến sỹ zưng mà tiếng Anh phọt phẹt nên hình như hắn không hiểu gì về kế hoạch làm việc của dự án. Nhưng nghĩ rằng ít nhất nó có thể dò đọc văn bản chứ. Hội thảo đã đến nơi rồi mà hắn bình chân như vại, thông báo cho hắn lượng sinh viên tham dự, hắn giãy nảy lên: Sao mà nhiều người thế, rồi còn phải đi thăm chỗ này chỗ kia, phải tổ chức chiếc xe to, tiền đâu mà trả? Phải cân nhắc cho kỹ chứ? Mẹ, ngu gì ngu lạ, đã nói là hội thảo sinh viên, mà nó bảo đừng đem sinh viên đi! Nó nói nó chỉ tiếp đón một số cán bộ khoa học thôi! (trong khi dự án đã gửi tiền cho hắn chuẩn bị sự kiện này, hic, định bỏ túi chắc), MF quyết định viết một email hết sức nghiêm túc, gửi tất cả thành viên dự án từ các nước, đề nghị gửi thông tin đã chuẩn bị hội thảo đến đâu, và đề nghị phía TQ thảo bản kế hoạch cho hội thảo, hắn im re! Kệ, MF cứ cho SV chuẩn bị báo cáo và tập luyện văn nghệ, trong đó có bài tủ” Việt Nam- Trung cua”!
Hắn im đến một tuần, ai nói gì cũng không trả lời, bà giáo UK hỏi nó cũng không nói, sau vài ngày nó nói là nó bận viết đề cương cho một dự án khác, bà giáo mỉa mai (email riêng cho MF, bà chưa hề có thái độ thế này bao giờ, bà là một người hết sức dung dị, dễ thông cảm): nó bận làm đề cương cho dự án lớn, còn dự án chúng ta chỉ chút xíu, không đáng kể! Đến cái giấy mời MF cũng phải viết giùm cho nó, nhưng khi thế đã chẳng đặng đừng, hắn phải liên lạc, hắn cứ kêu tiền chưa nhận được, rồi - đoàn chúng mày phải tự lo vé từ Hà Khẩu tới Côn Minh, sau khoảng 3 email lặp lại vấn đề này, hắn giật mình sợ hố, lại nhắc lại và kèm thêm là kể cả vé trở về từ Côn Minh đến Hà Khẩu! Nói xin lỗi quí vị chứ ai gọi chúng nó là “anh lớn”. MF chưa bao giờ thấy nó làm được thằng “lớn” ra hồn. Ngay 2 đối tác MF khá quen thân và quí trọng trước đây, ĐH Quảng Tây và Sở KHCN QT, họ hợp tác khá tốt, thân thiện và nhiệt tình, nhưng MF hỏi ra tiền CP Việt Nam để làm chứ CP TQ chạy làng với họ hết! Rồi kết qủa nghiên cứu, mình làm ra được, đăng tải quốc tế ghi tên nó vào (để báo cáo kết quả hợp tác, nếu không sau này khó xin tiền), nhưng chúng nó chẳng làm được nước mẹ gì. (Xin lỗi Trungsy1, người cho rằng MF không thể nói tiếng Đan Mạch). Cuối cùng MF phải gửi văn bản quy định chi tiêu của dự án cho nó, nó mới thay đổi thái độ, kể cả thái độ nịnh Tây đáng ngạc nhiên của chúng nó mà MF sẽ kể sau.
Cuối cùng rồi thầy trò cũng đến được Côn Minh với sự đón tiếp và hướng dẫn của một sinh viên cao học (cứ khoe em quê ở Hồ Nam với Bác Mao, nhưng em này biết cư xử hơn thầy nó rất nhiều, tuy nhiên sau này có một hiện tượng ở nó mà MF sẽ kể và bình luận).


Hội thảo
Khi tiễn các học trò của mình về trước, MF đã thưởng cho các đệ tử của mình một câu: “các em rất xứng đáng với màu cờ sắc áo!”. Với nghĩa đen, MF qui định cho chúng nó sử dụng 2 sắc áo chủ yếu là áo Đoàn TNCSHCM và áo cờ đỏ sao vàng. Chúng nó thể hiện sự trẻ trung, hồn nhiên và thông minh hơn cả MF từng biết chúng nó! Đi đến đâu chúng cũng náo nhiệt làm người Trung Quốc và bạn nước ngoài trong đoàn cũng náo nức theo! Chúng nó hát bài “Việt Nam- Trung Hoa” bằng tiếng Trung làm bạn TQ cứ ngượng ngịu vì không biết hát, còn bạn Campuchia thì cứ năn nỉ “các bạn hát Việt Nam Campuchia Xamakhi đi…” Học trò MF có cả thảy 9 báo cáo, bằng tiếng Anh hết, thậm chí MF còn chua thêm vài chữ Trung vì biết chắc bọn ngô ngọng kia cần để biết mình đang nói gì với nó. Mặc dù tiếng Anh tụi trò mình chưa giỏi, nhưng chúng đã tự tin đứng trên top, trong khi phía chủ nhà chỉ chuẩn bị được có 2 báo cáo, mà lại chỉ bằng tiếng Trung, MF tha không bình luận nội dung bọn họ nghiên cứu những gì…
Q.MF
(Còn nữa)

Phượt Vân Nam (Hội thảo sinh viên ở Côn Minh)

MF hợp tác với bà giáo ở Đại học Edinburgh thiết lập một dự án nhánh trong chương trình hợp tác đối tác bậc đại học của Hội đồng Anh, gắng đưa một số đối tác khoa học vốn có quan hệ vào chương trình như Campuchia và Trung Quốc. Năm nay dự tính làm một cuộc hội thảo sinh viên tại Đại học Vân Nam để tụi học trò có cơ hội được hoạt động chuyên môn trong tầm quốc tế. Vì vậy MF bàn với cô giáo kinh phí năm nay ưu tiên chuyển cho phía TQ gần gấp đôi các đối tác khác cho họ có điều kiện tổ chức.
Để có thêm nhiều em được tham gia, MF bố trí đi đường bộ, rồng rắn mười tám mạng người từ Huế đến Côn Minh cũng không phải đơn giản, đi kiểu của mình không thuê công ty DL tổ chức được, vì MF đã có kinh nghiệm dắt đoàn đi Quảng Tây năm trước, mình bị động hoàn toàn và thành đoàn du lịch chứ không phải đoàn làm việc, đã thế lại cứ phải ghé mấy chỗ mua hàng của tua du lịch cho họ cứa túi của bà con (MF đưa cả nông dân đi mừ). Phải lo vé thế nào, visa, giấy thông hành ra sao, an toàn là trên hết, lại còn chuẩn bị một chương trình giao lưu văn hóa nữa… Chủ quan là bản tính muôn thuở của Q.MF, mãi đến mươi ngày trước khi đi hắn mới đi mua vé, hóa ra cái tàu SAPA Hà Nội chạy Lào Cai các tua du lịch họ đã mua trọn toa, nên khi MF mua thiếu mất 3 chỗ! Đáo tìm mọi cách không được, may sao đại ca Trỗi KVK7 ghé Huế, trình bày: em tính gọi… đường sắt à? Để anh xem. Gọi Trungsy1…OK rồi, yên tâm đi! Sao mà hên quá vậy? Bái phục đại ca, không phải vì vụ vé, mà vì anh một mình lái xe từ Hà Nội vào, đưa một đoàn cựu chiến binh tận những Lào Cai, Sơn La gì đó, thương các “mãnh hổ” lâu nay nhớ rừng, có anh bị bệnh còn phải bới cả bà xã theo để chăm sóc, anh đưa họ về thả cho vùng vẫy với kỷ niệm chiến trường Trị Thiên, (tìm cả cho thăm cả o Lài o Lý nèo đó- chú thích: tên do MF đặt vì nghe tường thuật mà quên rùi). Rồi lại cần mẫn lái xe đường trường đưa họ ra Hà nội trả về quê hương! Tưởng rằng anh phải bay về nhà nằm dưỡng sức, nhưng khi MF ra đến Hà Nội gọi thì anh vừa đến Hà Nội, đang đi rửa xe, cứ như vừa mới chỉ đi ra ngoại thành Hà Nội về!...Rồi đến đón MF có kèm theo… Trungsy1! MF rất thích truyện “con chó” của hắn, thích hơn đọc văn các nhà văn nổi tiếng, chuyện của hắn mãn nhận vì MF hầu như không nhận thấy các yếu tố hư cấu, và sự cuốn hút của hắn còn là ở giọng văn ngang tàng của một người trong cuộc! Đọc văn của hắn MF cứ tưởng tượng hình ảnh tác giả là một tên lính trận gầy nhẳng, cáu có mà bụi bặm và lãng tử, he he, hắn không phải vậy tí nào! Hắn chào MF cười đủ hai hàm răng hình như có hút thuốc lào, MF một dạ hai thưa anh, hóa ra hắn “còn nhỏ” (tuy nhin vẫn hổng dám kêu “đệ đệ” vì hắn hổng phải gốc từ đám giang hồ lãng tử Quế, cũng không phải các lính “cậu” mà “chiến thực” như các Trỗi Đại ca). Thế rồi MF được điệu tới một chỗ MF không ngờ có thể có giữa Hà Nội “ngựa xe như nước, áo quần như nêm”: Một nhà hàng lãng mạn rộng mênh mông ngay giữa Hồ Tây, lại còn có sân golf trên nước (hic, golf trên cạn MF còn chưa biết thực hư gì nữa là…), không khí mềm đi khi có em Châu xuất hiện, rồi là đại ca Hữu Thành và là “Chả cá Lã Vọng”, Hà Nội như lạ hẳn đi…
Món... kỳ thanh bất kiến kỳ hình
Hà Nội ấm áp

Sự cố vé: Đến giờ phải ra ga, MF liên lạc với tụi đệ tử (hic, ham chơi, để cho tụi nó tự lo liệu với nhau), Trungsy1 thì điện đàm liên tục. Rồi thông tin cuối cùng là tên anh trưởng tàu, Trungsy1 úi giời khi nhận ra anh trưởng tàu đứng ngay cạnh, mọi việc êm xuôi, lên tàu có đủ 3 giường nằm sang trọng, tiền trả còn rẻ hơn mua ở Huế, đêm còn được em Hoa phụ trách toa đến tám chuyện về kinh tế thương mại Côn Minh đến gần sáng…

Q.MF