Thứ Ba, 31 tháng 8, 2010

Cô bạn xứ Huế

Quế MF
Nói với bạn sẽ ra Huế chơi, mãi mới thu xếp được, vậy mà trước lúc đi trục trặc đủ thứ làm mình cứ loay hoay mãi. Hẹn hò nhau cũng phải thay đổi do công việc của cả hai người. Nhưng rồi cuối cùng mình cũng lên tàu hỏa ra ngoài ấy chơi với bạn, khi xứ Huế vào Thu. Trong đầu cứ luôn nghĩ về cô bạn Huế ở nơi đây nên chưa kịp cảm nhận mùa Thu Huế, mình đã phải trở về. Tụi mình mới gặp nhau lần đầu mà như là chị em từ đã rất lâu rồi ấy.

Giữa tháng 8 vừa rồi có lớp tập huấn giáo viên tại Huế, đồng nghiệp cũ rủ đi chơi cho vui. Thế là nhớ ngay tới cô bạn Huế. Hai đứa thỉnh thoảng trò chuyện điện thoại hay trao đổi trên blog vậy thôi, chứ chưa có dịp gặp nhau một lần. Mỗi khi điện thoại, nghe được cái giọng nói Huế của bạn ấy, đến là dễ thương.

Biết là bạn bận bịu với bao nhiêu việc, nào phải tiếp một đoàn khách nước ngoài mới tới thăm trường đại học, nào chuẩn bị các tài liệu, thủ tục để chuẩn bị chuyến đi hội thảo khoa học sắp tới cùng cậu con trai. Nhưng rồi bạn cũng thu xếp gọn gàng mọi việc, dẫn mình đi thăm những thắng cảnh và thưởng thức món ăn Huế.

Sáng ấy đúng giờ hẹn bạn xuất hiện ở khách sạn nơi mình ở. Chưa gặp nhau bao giờ nhưng bạn ấy tiến thẳng tới chỗ mình và thăm hỏi như đã thân quen, chẳng hề khách sáo. Ừ quên, hai đứa mình đã chộ hình nhau trên blog rồi chứ nhỉ, lạ chi nữa. Về nhà rồi, bạn đồng nghiệp khen nức nở cô bạn Huế nhiệt tình và thông minh còn mình thì rất nhớ những ngày đi chơi vừa rồi cùng cô bạn ấy.

Phái nữ nên nhớ chuyện ẩm thực xứ Huế trước đã.
Đầu tiên là món bún bò giò heo thập cẩm sáng ấy bạn dẫn mình đi, thật là thú vị được thưởng thức tô bún bò chính gốc xứ Huế. Nếu ai đó có tới nơi này, muốn thưởng thức bún bò Huế ngon nhất, nhớ ghé rủ cô bạn tôi đi với nhé.
Rồi trưa ấy bạn đưa đi ăn cơm niêu sau khi vô thăm Đại Nội. Một quán ăn thiết kế kiểu cách cổ kính mang tên "Không gian xưa" với những món ăn dân dã. Lần đầu tiên được ăn món mít non luộc, lạ miệng và hao cơm. Ôi... hơn một ngày dạo quanh các hàng bánh Huế nên bữa cơm ấy ngon đặc biệt đó bạn biết không.
Chưa hết, bạn đưa hai đứa tôi đi ăn bánh canh, mọi người bên blog Trỗi gọi là cháo bột Diên Sanh ấy. Đặc biệt ở đây nếu có người đến ngồi, họ mới nấu nên sợi bánh dai và ngon hết ý. Nhớ lại, mắc cười, có anh Trỗi kêu bánh canh này là bánh dạt giường, chắc sẽ phát thèm nếu biết tôi được đi ăn món bánh mà các anh ấy phải cất công từ Hà Nội vào tới Quảng Trị mới được ăn.

Trước cửa chợ Đông ba có những hàng bán món ăn Huế, mình đã dạo bộ tới đây thưởng thức cùng cô bạn đồng nghiệp. Người Huế làm món ăn thật là phong phú, ngon và kỳ công, đậm đà và đặc biệt là rất cay. Mình hợp khẩu vị ấy nên cảm giác thưởng thức món ăn Huế thật ngon. Các loại bánh của Huế ở Quy Nhơn cũng có nhưng khác tên gọi.

Đại nội
Sáng ấy, bạn đưa mình đi thăm Đại nội. Hơn cả một hướng dẫn viên du lịch chuyên nghiệp, bạn nhẹ nhàng, thủ thỉ giới thiệu cho mình từng tí một nơi mà vương triều nhà Nguyễn đã ngự trị nơi này trong suốt 140 năm. Tối hôm ấy lên khách sạn Hoàng Đế trên cao 16 tầng, tuy ban ngày nhìn nó như là làm hỏng mất không gian Huế, nhưng bên trong khá đẹp, mình có cảm giác như được vào nơi cung vua dát vàng. Đứng ở trên cao nhìn toàn cảnh thành phố Huế về đêm thật lộng lẫy và nên thơ.
Những ngày ở Huế, mình còn đi thăm lăng các ông Vua triều Nguyễn, thăm chùa Thiên mụ.

Bạn ấy không phải hướng dẫn viên du lịch, bạn làm công tác khoa học ở trường đại học. Nhưng bạn yêu Huế, hiểu lịch sử, con người và món ăn Huế như tiếng nói của bạn. Và trên hết, bạn ấy là một người rất nhiệt tình và chu đáo. Nếu Huế có cuộc bình chọn hướng dẫn viên du lịch của năm, mình không ngần ngại bỏ phiếu cho cô bạn ấy đầu tiên.
Lúc chia tay nhau, bất ngờ bạn ấy ôm mình thật chặt và hôn nhẹ lên má. Mình thật cảm động, nhớ mãi đến nỗi về tới nhà rồi mới sực nhớ chưa alo báo tin cho bạn an lòng.

Trong cuộc đời này, mình cần và quý nhất là tình người, càng lớn tuổi thêm càng gìn giữ nâng niu. Mình thấy thật hạnh phúc vì mỗi lần tới đâu đều được bạn bè của chồng đón tiếp tận tình. Và cũng nhờ các anh Trỗi mà mình có thêm bạn bè gần xa, trong đó có các Quế của mình.
Mấy ngày thăm Huế trôi qua nhanh, nhớ xứ Huế, nhớ người Huế thật tận tình chu đáo. Mình đã có thêm một cô bạn thân thiết, cô bạn Huế của mình tên là Kim Thanh.

Kim Loan.
Quy nhơn 8-2010
.

Chủ Nhật, 29 tháng 8, 2010

TIN BUỒN .

Anh ƯNG VĂN HỒ sinh năm 1953, nguyên là HSMN QUẾ LÂM , cấp II Nguuyễn Văn Bé, là cán bộ hưu trí, đã từ trần ngày 26 tháng 8 năm 2010 do bị bệnh hiểm nghèo. Hưởng dương 57 tuổi.
Lễ viếng từ19h 26/8/2010.
Lễ di quan ngày 30/8/2010. An táng tại nghĩa trang xã Điện Hòa, H. Điện Bàn. T. Quảng Nam.
Và nét tiểu sử:
Anh Ưng Văn Hồ ra MB năm 1968, học ở Quế Lâm từ 1969 đến 1972. Năm 1972, đang học lớp 6 NVB nhưng đã là một chàng trai 19 tuổi. Giai đoạn này cuộc chiến ở MN quê hương ta đang là thời điểm cao trào. Anh cùng các anh: Tiến Dũng (đã mất), Mỹ (đang sinh sống ở Đắc Lắc), Ánh (sinh sống ở QNĐN), Đức (Công an Tp HCM) trốn lên tàu về nước, đến Ga Bằng Tường thì bị giữ lại đưa về trường. Sau đó các anh có đơn tha thiết xin tình nguyện về MN chiến đấu nên BGĐ Khu GDHSMN QL đã cho phép và làm thủ tục để các anh về VN nhập ngũ, về MN tham gia chiến đấu. Các anh được huấn luyện và được nhận vào đơn vị quân báo (đơn vị mà thủ trưởng là bác Cung, cha của 3 Quế: Phong,Phú,Phương), và trở về MN tham gia chiến đấu tại chiến trường QNĐN. Sau giải phóng 1975, các anh chuyển qua Lực lương công an. Khi nghỉ hưu anh Hồ sống tại q. Liên Chiểu tp ĐN. Anh Hồ có 1vợ, 3 con.
Khi lâm trọng bệnh các Quế tại QNĐN dã đến thăm hỏi động viên, nhưng do bệnh quá hiểm nghèo, anh ƯVH không thể vượt qua được. Các anh em HSMN mấy ngày qua cũng đã đến viếng anh. Chiều 28/8 Đoàn cựu các Thầy-Cô_Má và Hội HSMN Quế Lâm tại Đà Nẵng do thầy Trần Văn Từ (đang ở thăm Đà Nẵng) và BĐD đã đến viếng anh ƯVH.

Tgtb

Thứ Sáu, 27 tháng 8, 2010

THI HOA HẬU HEO Ở ĐÀI NAM

Tính vào Thành phố kiếm một KS nghỉ trưa rồi chiều bay, nhưng Q. Malay cù về nhà, MF và phụ huynh lãi một buổi phòng khách sạn, lại được ăn trưa miễn phí (he he), món rau khoai luộc tuyệt chiêu, nhờ tài nấu ăn của Q. MaLay (hic, muội í nói lâu ni toàn ké ông xã, chứ không tự nấu), lâu lắm mới thấy phụ huynh ăn ngon lành như vậy!. Đến giờ ra sân bay, làm thủ tục ở bàn thương gia …trước khi đi chị có confirm vé không? Không! Vé bác có chỗ nhưng vé chị đã bị hủy! ???. Nhưng vé tôi đã mua… dạ nhưng hệ thống tự động hủy chỗ. Không biết lý do gì, nhưng tôi đã trả tiền đầy đủ cho Vietnam-airline, không nợ một xu! Chị thông cảm! Không, Hội nghị đang chờ đón khách tại sân bay bên kia! Bình thường có thể giải quyết chỗ cho chị, nhưng hôm nay chuyến bay overbook, chị thông cảm! Không! (Quế mừ). Chị ngồi chờ chúng tôi xem xét. Tôi sẽ đứng cho đến bao giờ có chỗ! 20 phút đứng, hơi bị đau lưng, nhưng cuối cùng…lẽ ra chúng tôi không giải quyết, nhưng vì chị có thẻ.., có người già…Tóm lại là có chỗ rồi? Vâng, xin mời...!
Đáp miền Đài Nam. Kao Hùng, Bình Đông. Tò mò xem con mãnh hổ của Á châu này sinh sống ra sao nhưng đêm nên không thấy gì cả! Xe đưa về nhà khách của trường, nhận phòng thì thấy phòng có 2 giường đơn như đã đăng ký (40 USD), nhưng... như trong ảnh! Liếc nhìn gậy phụ huynh, ban đón tiếp hiểu ý, đưa đến phòng khác đặc biệt hơn!

Mọi người từ nhiều đại lục về, lại gặp gỡ nhiều người quen!Trong chương trình đi tua giữa chừng hội nghị, có thăm viện chăn nuôi quốc gia Đài Nam. Điều bất ngờ và thú vị là được dự chương trình thi chọn heo giống và bán đấu giá tại trường thi!

Các Quế xem ảnh, các miss và mr heo được chọn từ các trang trại đưa đến cuộc thi. Tên nào được giải, sẽ được treo ru băng như thi hoa hậu, hoa vương, rồi được đưa vào một ngăn chuồng để được đấu giá đặc biệt sau đó. Còn những miss và mr còn lại, được đấu giá trước!


Hoa hậuNgười hâm mộ
Giá...ai mua ai mua ai mua...?!...?!?
Tôi mua!
Q. MF

Thứ Năm, 19 tháng 8, 2010

TIN BUỒN .

CÔ GIA THỊ MÙI - nguyên là cô giáo trường HSMN SỐ 26 HÀ ĐÔNG và trường HSMN số 1 ĐÔNG TRIỀU
MẸ của bạn KIM THANH hội QUẾ TP.HCM
Đã từ trần lúc 21h30 ngày 18/8/2010 nhằm ngày 9/7 năm canh dần
Hưởng thọ 95 tuổi
Nhập quan : 9h30 ngày 19/8/2010 ( 10/7/ canh dần )
Động quan ; 9h30 ngày 21/8/2010 ( 12/7/ canh dần )
Hỏa táng tại BÌNH HƯNG HÒA





HỘI HSMN QUẾ LÂM tại TP HCM vô cùng thương tiếc cô , chúng em xin chân thành chia buồn cùng gia đình , cầu mong cô bình an ở cõi vĩnh hằng .


( Các bạn chia xẻ với KIM THANH : 0122 690 2049 )

Thứ Tư, 18 tháng 8, 2010

CHUYỆN LẠ ĐÓ ĐÂY.


Nghe đồn Thủ đô cũng có "ngôi nhà ma" với hàng trăm câu chuyện bí ẩn
và rùng rợn



Thân tặng NH và các bạn muốn đi xem ma.

Đồn rằng ngôi nhà số 300 phố Kim Mã, không ai có thể ở trong nhà đó.
Các công ty trong và ngoài nước đã thuê để làm văn phòng ở đó cũng
không thể ở được. Hiện tại đang bỏ hoang. Tòa nhà 2 tầng kiên cố nằm
im lìm giữa khu phố Kim Mã sôi động đã khiến không ít người tò mò.
Ngôi nhà đó trước cũng được mấy công ty thuê làm văn phòng. Nhưng
không hiểu sao cứ sáng đến mở cửa là thấy bàn ghế bị xếp chổng ngược
lên trời, kể cả những cái bàn họp rất to. Rồi tối đến bên trong có
những tiếng động rất lạ. Nghe nói rằng ngày xưa có một ông người nước
ngoài chết tại đây, ban ngày không sao, nhưng cứ đến đêm là bóng ma
ông lại về, chạy đi chạy lại dựng hết bàn ghế lên. Ngày nào cũng bị
như vậy nên các công ty sợ quá, chả ai dám thuê nữa".

Có người nói ngày xưa đó là cái bệnh viện mà ai đến đó sinh nở đều...
chết cả nên nhà bỏ hoang không ai dám thuê. Tiếp nữa là cũng có chuyện
cái ghế tự di chuyển. Đặt ở giữa sân thì sáng ra nó tự động chuyển vào
trong mái hiên, thấy nói chiếc ghế đó ngày xưa ông Tây... hay ngồi
ngắm cảnh. Và cả vài chuyện liên quan đến chiếc xích đu ở căn nhà đó.
Nhưng tôi không dám đến hỏi bảo vệ vì sợ nhỡ có ma thật, ma mà nghe
thấy mình hỏi chuyện thì chết."

Một bác từng làm bảo vệ ở số nhà 300 Kim Mã kể là khi ngủ lại qua đêm
ở đó, bác thường nằm mơ thấy có người đuổi bác ý ra khỏi nhà và dựng
giường lên, lúc đầu nghĩ là bình thường, nhưng giấc mơ đó cứ lặp đi
lặp lại khoảng một tuần khiến bác ấy sợ, cuối cùng phải bỏ việc!".

Ngày xưa khu đất đó là bãi tha ma quy tập mộ của người Tàu, tại khu
đất đó có một cái miếu, một cây muỗm cổ thụ phải mấy người ôm gốc và
một cây bàng. Bungary đã mua để xây đại sứ quán, nhưng không hiểu tại
sao xây xong họ không đến làm việc và bỏ hoang từ thập niên bảy mươi.

Người ta dặn dò kỹ lưỡng: Đi vào cửa nhà, chếch chếch bên tay phải hay
trái cửa có 2 cái ghế, đừng có động hay ngồi vào đó. Mà có ai để ý
không, vụ giết người trên xe Lexus vừa rồi ấy, chiếc xe đã trôi vào
đúng sát cửa của toà nhà này, liệu có phải "ma kéo" vào đó không nhỉ".

Nghe chuyện ma cũng sợ thật, nhưng đông người chắc không sao. Có bạn
nào lập nhóm đi xem ma không?". Một số người nhút nhát nhưng tò mò thì
nhắn vơpí bạn miền Bắc : "chuyện về ngôi nhà ma đâu , kể vài mẩu cho
tớ biết đi" .

Tuy vậy đến nay theo ĐT được biết việc tụ họp đi... xem ma vẫn chưa
thực hiện được vì chưa đủ quân số đăng ký thành 1 đoàn tối thiểu 7
người nên cứ như vậy, câu chuyện về ngôi nhà có ma cùng những lời đồn
thổi tiếp tục nối dài chưa có hồi kết.

Hy vọng một dịp gần đây NH sẽ rủ đủ 7 người đăng ký thành 1 một đoàn
đi xem ma ở HN.

ĐT ghi lại theo lời đồn chưa được kiểm chứng

Thứ Bảy, 14 tháng 8, 2010

NHẢY MÚA DƯỚI CƠN MƯA .


“Lúc đó khoảng 8:30 sáng, phòng cấp cứu rất bận rộn. Một ông cụ khoảng trên 80 tuổi bước vào phòng và yêu cầu được cắt chỉ khâu ở ngón tay cái. Ông cụ nói ông rất vội vì ông có một cuộc hẹn vào lúc 9 giờ. Tôi bắt mạch, đo huyết áp cho ông cụ xong, tôi bảo ông ngôi chờ vì tôi biết phải hơn một tiếng đồng hồ nữa mới có người đến cắt chỉ khâu cho ông. Tôi thấy ông nôn nóng nhìn đồng hồ nên tôi quyết định sẽ đích thân khám vết thương ở ngón tay cái của ông cụ, vì lúc đó tôi cũng không bận với một bịnh nhân nào khác cả.

Khi khám tôi nhận thấy vết thương đã lành tốt vì vậy tôi đi lấy dụng cụ để tháo chỉ khâu ra và bôi thuốc vào vết thương cho ông cụ. Trong khi săn sóc vết thương cho ông cụ tôi hỏi ông là ông vội như vậy chắc là ông có môt cuộc hẹn với một bác sĩ khác sáng hôm nay phải không.

Ông nói không phải vậy nhưng ông cần phải đi đến nhà dưỡng lão để ăn điểm tâm với bà cụ vợ của ông ở đó. Tôi hỏi thăm sức khỏe của bà cụ thì ông cho biết là bà đã ở viện dưỡng lão một thời gian khá lâu rồi và bà bị bịnh Alzheimer (bịnh mất trí nhớ ở người lớn tuổi). Khi nói chuyện tôi có hỏi ông cụ là liệu bà cụ có buồn không nếu ông đến trễ một chút. Ông cụ nói bà ấy không còn biết ông là ai nữa và đã 5 năm nay rồi bà không còn nhận ra ông nữa. Tôi ngạc nhiên quá và hỏi ông cụ: " Và bác vẫn đến ăn sáng với bác gái mỗi buổi sáng mặc dù bác gái không còn biết bác là ai nữa?" Ông cụ mỉm cười, vỗ nhẹ vào tay tôi rồi nói: "Bà ấy không còn biết tôi nữa nhưng tôi vẫn còn biết bà ấy là ai."

Khi ông cụ bước ra khỏi phòng, tôi phải cố gắng lắm để khỏi bật khóc. Tôi vô cùng xúc động và thầm nghĩ: "Ước gì đời mình có được một tình yêu như thế!"

Tình yêu thật sự không phải là tình yêu thân xác, cũng không phải là tình yêu lãng mạn.
Tình yêu thật sự là sự chấp nhận tất cả những gì đang có, đã từng có, và sẽ có hoặc không.

Người hạnh phúc nhất không nhất thiết là người có được những điều tốt đẹp nhất, mà là người biết chấp nhận và sống một cách tốt đẹp nhất với những gì mà mình có được.

"Cuộc sống không phải là làm sao để chịu đựng cho qua cơn bão, mà là làm sao để biết nhảy múa dưới cơn mưa".
QUẾ MAFIA (ST)

XE ĐẠP ƠI .

Có ai nhớ chuyện tập xe đạp ở QUẾ LÂM không ?
Mùa hè 1971 . Cả trường chỉ có hai cái xe đạp , chia ngay ra cho cả lớp tập . mười người bu quanh 1 cái xe ra sức mà đạp , mà đẩy , không cần biết cái xe đạp chạy đi đâu !
Trên xe là người ngồi đạp mà cũng chẳng biết lái xe đạp , chỉ biết la và hét , đôi lúc xe ngã , hoặc rơi xuống cống , hoặc đâm vào cây . Thế là lại đổi người khác lên .
Rất may mắn sau một mùa hè tập xe không có ai bị thương , chỉ tội nghiệp cho chiếc xe đạp bị hư hỏng . Lo gì , thầy TƯỜNG , thầy TẠO , hay bác Y NGÔNG NIÊT ĐAM lại bỏ tiền ra sửa .
NHỜ VẬY MÀ TÔI MỚI BIẾT ĐI XE ĐẠP .

Thứ Tư, 11 tháng 8, 2010

HÀ NỘI - 35 NĂM TÔI MỚI TRỞ VỀ .







H1: NGÀN NĂM THƯƠNG NHỚ ĐẤT THĂNG LONG .









H2 : CON Ở MIỀN NAM RA THĂM LĂNG BÁC ..












H3 : PHỦ CHỦ TỊCH



















H4: VUA LÝ THÁI TỔ












H5: ĐÀI KỶ NIỆM CÁC CHIẾN SỸ CẢM TỬ













H6: BÓNG THÁP RÙA XƯA CÒN IN BÓNG MỜ ...












H7: CẦU THÊ HÚC













H8: THÁP BÚT


















H9 : 1 GÓC HỒ TÂY ( QUÊN TÊN RÙI )














H10 : CON ĐƯỜNG GỐM SỨ













H11:SAU KHI TẠM BIỆT XỨ QUẾ , CHỊ EM TÔI ĐÃ Ở ĐÂY













H12 : HẠNH PHÚC NGÀY TRỞ VỀ