Thứ Ba, 31 tháng 3, 2015

TIN BUỒN


Anh Đinh Đào, Đại tá, Chính ủy Sư đoàn 307 Quân khu 5. Quê quán xã Phổ An, huyện Đức Phổ, tỉnh Quảng Ngãi, là HSMN sang Quế Lâm năm 1970, năm 1974 về nước học lớp 8S trường HSMN số 1 Đông Triều sau thời gian bị bệnh nan y, dù đã được các y bác sỹ trong quân đội hết lòng chạy chữa, nhưng không thể qua khỏi, đã từ trần vào lúc 5g ngày 30/3/2015 (ngày 11/02 Ất Mùi); nhập quan lúc 0g ngày 31/3/2015, lễ viếng bắt đầu lúc 7g ngày 31/3/2015, lễ truy điệu lúc 14g ngày 01/4/2015. Tang lễ được tổ chức tại nhà riêng, lô 43 khu dân cư Trường Xuân, Tổ 17, P. Trần Phú, TP. Quảng Ngãi, tỉnh Quảng Ngãi.
Bantbe xin báo tin để anh chị em HSMN được biết và xin chia buồn cùng gia đình anh Đinh Đào. Cầu mong linh hồn Anh được siêu thoát.

Ảnh anh Đinh Đào trong chuyến về thăm trường cũ Quế Lâm năm 2011 (Lấy từ entry "Thăm Quế Lâm 7/2011" của Quế Lâm)

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2015

Tin tức Huế ngày hôm qua

Nhân ngày GP Quảng Trị và Huế, ông Vũ Trọng Kim, PCT UBTW MTTQ VN
đã đến thăm một cán bộ CM Lão Thành,
 nhìn ra cổng, thấy nhà mình tự nhiên "bị" quay phin! Hic
Các "điều dưỡng viên" luôn bên nhau ...
Huế chỉ có bấy nhiu thôi Đà Nẵng ạ! :) :)

Thứ Năm, 26 tháng 3, 2015

HUẾ GIẢI PHÓNG ...RỒI !

Photo:TTXVN

 1. Sau giải phóng Buôn Mê Thuột ,cả trường HSMN số 1 Đông Triều chúng tôi giành hết tâm trí theo dõi tình hình chiến sự ở miền Nam. Một bản đồ lớn được treo gần bảng tin trước nhà BGH ,được cập nhật hình ảnh các cánh quân đang di chuyển .Thầy cô hoặc bạn nào có Radio ,ngoài giờ đi học ra,còn thì mở suốt ngày nghe tin tức đến khuya .Đi đến đâu cũng gặp mọi người xúm nhau bàn tán háo hức về tin thắng trận thế như chẻ tre của quân ta ,rồi xoay sang kể về cảnh đẹp cũng như món ăn nổi tiếng của mỗi vùng miền.
 Việc học tập có phần lơ là ,thầy cô nhắc nhở nhưng cũng không kiểm tra miệng gay gắt cho lắm.Vào đầu mỗi tiết học của các thầy ,thường là dành ít phút cho tin chiến thắng mới nhất từ miền Nam.
 Sự hưng phấn ,rạo rực làm các thầy cô trẻ lại và mọi người thân mật với nhau đến khó tả !

Thứ Tư, 25 tháng 3, 2015

HÀ NỘI

ĐƯỜNG XANH

chat-cay1

Hà Nội đường xanh từ trong câu hát
Tan trường về bóng mát dẫn em đi
Hà Nội đường thơm sớm mai đến lớp
Những vui buồn trao gió lá thầm thì ...

Hà nội đường xanh đi vào nỗi nhớ
Những hàng cây trăn trở buổi xa trường
Bóng cổ thụ bình yên em ngồi học
Xa lâu rồi, còn giữ mãi yêu thương .

Hà Nội bây giờ có còn hoa sữa
Như tóc em thơm một thuở hẹn hò
Hà Nội ơi của một thời hoa lửa
Xếp bút nghiêng bao đứa mãi không về

Nơi ai đó lớn lên cùng Hà Nội
Lại vô tâm hủy hoại những hàng cây ?
Trang sách cũ những người thầy còn đó
Học trò nào lại có đứa vô tâm ?
Đà Nẵng ngày 25 / 03 / 2015 VAV

Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2015

Hé lộ


BỨC THƯ TÌNH CỦA BIN LADEN


DỊCH RA TIẾNG VIỆT







Thứ Bảy, 14 tháng 3, 2015

TẬP LÀM HOA




BẠN CÓ THÍCH LÀM HOA NÀY KHÔNG ?


Dụng cụ chỉ một chiếc kéo, một chiếc kềm và một chiếc đủa con.


Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2015

Quà 8/3

(Nhân ngày 8/3, cô chúc tất cả các em học sinh gái của Quế Lâm mạnh khỏe, xinh đẹp mãi mãi và hạnh phúc trong gia đình)


Quà 8/3

Hôm nay mồng tám tháng ba
Người thân mừng chúc thiết tha những lời
Niềm vui rộn rã lòng người
Các con chúc mẹ vẫn ngời sắc xuân
Bé thơ các cháu quây quần
Mừng bà những đóa hoa xuân điểm mười
Cơ quan mình đã hưu rồi
Thiếp hồng gửi tới những lời thân thương
Bạn bè mỗi đứa mỗi phương
Qua làn sóng điện vấn vương bao lời
Người yêu độc đáo khác người
Tặng riêng tôi - một khoảng trời bình yên.

                            

  Nguyễn Thị Vân Nga
7/3/2014

Máy thu hoạch cà rốt DEWULF GBC của Thụy Điển

Cô giáo chủ nhiệm lớp

Cô giáo chủ nhiệm mới của lớp

Thứ Sáu, 6 tháng 3, 2015

Tình không

       BIÊN GIỚI
Em về trở lại Bắc Âu
Heo may lành lạnh tím màu nhớ nhung ...


Ngày em về phương ấy
Con sóng tình trôi xa
Tâm hồn ai hóa đá
Treo bên ghềnh chơ vơ

Ngày em về phương ấy
Tình ai thành hoang vu
Nhịp tim ai chậm lại
Nước mây qua hững hờ

Ngày ai về tìm lại
Dấu chân xưa mãi còn
Vẫn hằn sâu trên cát
Sóng hôn hoài thời gian

Em qua miền thương nhớ,
Em qua miền tình ai
Của những ngày chín rụng
Bổng sóng xô xa bờ ...



Ngày ai về trở lại
Gió gọi về nhớ thương
Nắng qua miền bỏng rát
Mảng mây buồn mênh mang ...

Ai qua miền tình ái
Để trong đời nhớ mong
Đông - Tây xa dịêu vợi
Con tim hoài vết thương.
Đà Nẵng ngày 06/ 03 / 2015 VAV





Thứ Tư, 4 tháng 3, 2015

"KHÔNG PHẢI CHÁU"!

(Biên nhân kỷ niệm 40 năm ngày tòng quân)

Tháng tư năm bảy lăm, thế kỷ trước, chúng tôi tòng quân theo tiếng gọi tổng động viên. Cả đại đội có đến chín mươi phần trăm là học sinh phổ thông, bị chúng tôi đang học dở lớp 10/10. Mặt chú nào chú đó còn bấm ra sữa, cười nói hồn nhiên như vẫn của tuổi học trò. Tất nhiên những trò nghịch ngợm không hề thiếu.

Vào bồ đội là phải vào khuôn khổ, người ta chẳng bảo "quân lệnh như sơn","kỷ luật sắt" là gì có phỏng? Đang tuổi ăn tuổi ngủ tự do tự tại, đùng phát ghép vào, nhọc lắm ý, tôi thật. Ban ngày thì đi một hai, tập bắn súng, học chính trị, thôi thì lăn lê bò toài đủ cả. Tối, bảy giờ đọc báo, rồi nghe chính trị viên đại đội thảo luận tình hình v.v...Đêm, úi giời món ngán nhất là gác đêm. Mỗi đứa chỉ một tiếng đồng hồ thôi, hai ba đêm mới phải gác một lần. Hôm nào đến lượt gác là lại nơm nớp lo thằng gác trước nó khều chân, ê dậy mày, rồi nó quăng khẩu súng không đạn lên người cái bụp, không dậy không được.
Mấy ngày đầu chưa quen gác, thỉnh thoảng vẫn nghe cãi nhau, đã đến giờ đâu
mày, lầu bầu, lầu bầu...rồi một hôm đại trưởng mang hẳn một cái đồng hồ để bàn con gà mổ của TQ đặt trên bàn cạnh cửa sổ phòng đại trưởng, kèm theo một ngọn đèn dầu để soi sáng đặng cho bọn tôi biết giờ mà khều nhau. Ngay hôm đầu tiên có cái đồng hồ là có sự cố ngay, thế mới hài.
Hiệu lệnh kẻng báo thức, beng...beng...beng...ngân vang trong đêm tối, cả đại đội lục tục bò dậy dụi dụi mắt, ơ sao còn tối thế này nhỉ? Đại trưởng là người phát hiện sự thể trước tiên. Té ra mới 12h đêm mà kẻng đã vang, năm đồng chí gác đêm được triệu tập. Đại trưởng đưa cái đồng hồ bàn ra, nó đã chỉ đúng năm giờ, khà khà. Chỉ mặt từng đ/c đại trưởng hỏi, ai đã vặn đồng hồ nhanh lên, tất nhiên năm đứa gác đêm đều chối ngay kiểu như, "không phải cháu" ý.

Hôm sau cái đồng hồ con gà mổ ý có ngay một cái hộp mới tinh chỉ thò mặt ra thôi và không thằng nào có thể thò tay vào vặn được nữa vì đã khóa chặt. Từ đó kẻng báo thức và chúng tôi lại "một...hai...ba...bốn hít thở...hít thở...hít thở" đúng giờ. Mở ngoặc đơn, cái đêm đểm trong năm đồng chí gác có mặt tôi, và tôi là đứa vặn đồng hồ đầu tiên sau mười lăm phút gác, và tiếp theo...

Nghe tí nhạc nhé, he he  https://www.youtube.com/watch?v=Xtbl_RSpmK8

Xuân Hùng.

Ngày 8/3 sắp đến và thưgiãn


1. Ngày 8/3 đang đến gần:

Cậu bé sẽ tặng hoa cho ai đây?