Thứ Hai, 29 tháng 11, 2010

TGTB DU HÍ XÌ -GÒONG



Tối thứ 7 ( 26/11)nghe chuông điện thoại, mắt nhắm mắt mở nhấc máy nghe giọng lạ hoắc , cười he hé nói mời 2 ông bà sáng mai uống cafe . Hỏi 1 hồi cũng đoán ra TGTB . Sáng hôm sau làm xe " ôm " đến HOÀNG ĐẾ rước hắn đi , ai dè có thêm 1 tên QUẾ ĐIỆN BÀN . Trong lúc chờ hắn đi lấy xe ( mượn của em hắn ), Ráo chị làm màn điều tra xét hỏi , tên QUẾ ĐB này không còn tí dấu vết nào của đám " kẻ thù không đội trời chung " , trông hắn cứ như " con nai vàng ngơ ngác ".Hóa ra sau khi ở QUẾ về hắn đi bộ đội rồi sau đó về quê làm nông dân thứ thiệt .
Cả bọn trực chỉ cafe ANH ĐỖ thẳng tiến . Đến nơi , Ráo chị giới thịu đây là anh ĐỖ NGHĨA , TGTB :à (ý là đã biết qua blog bây chừ mới trộ ), chào anh ;và đây là QUẾ ( mới nói đến đây )anh Đ.N :TGTB , TGTB cười như nghé . Rùi sau đó các đại ca TRỖI khác đến , toàn các anh hào trên blog , TGTB cười mỏi miệng vì ai cũng đoán ra hắn ( thiệt là hạnh phúc ), nhất là khi cả đại ca ĐẠT cũng kiu hắn là TGTB (đại ca này anh HỮU THÀNH gọi là " quả bưởi " ). Sau màn chào hỏi , đến màn ẩm thực và giao lu TRỖI BÉ , ôi thôi các thành tích chọc trời khuấy nước năm xưa không ai kém ai , nhưng rùi HSMN vẫn thắng ( thiệt là zdinh zdự ) .
Chia tay , 2 tên QUẾ ĐN đi quậy típ ở đâu không bít. Đoạn này phải để chúng tự khai báo . Chỉ biết chiều tối qua , 2 tên này cùng đám QUẾ SÀI : Nghĩa ẻn ( HVLQ II ), BA chột , Trương Ỷ , Hùng mập ... quắc cần câu kéo nhau lên nhà CHÂU NGỌC ...tập hát để 19/12 này diễn ( hu hu ).
Đảm bảo tên QUẾ Điện Bàn sau mấy ngày đi tu luyện với đám QUẾ sẽ " trở lại ngày xưa tên tuổi " . Còn TGTB không bít đã zdề đến nhà nó chưa ???

Thân mến mời Bạn Bé

khu Gia Định có một quán nhỏ dễ thương, bữa nào rảnh là Quế NH, Quế Ánh "ròm" và đệ tử sẽ ghé chơi, uống café, ngồi nói dóc và hái khế, vui lắm.
Bữa qua có các bạn ở Đà Nẵng vô. Khi mới gặp nhau, NH tính giới thiệu, bạn Trỗi nói khỏi giới thiệu mất công, TGTB chớ ai, he he...
Các Quế có giờ hoặc đi ngang ghé chơi, địa chỉ là 14/4 Lam Sơn F6 Bình Thạnh, nhé.



Thứ Tư, 24 tháng 11, 2010

HẠT GIỐNG NẢY MẦM .


Từ biệt mái trường , tôi trở lại quê hương
Chiến tranh đi qua chẳng còn gì để mất
Đêm nằm nghe tiếng côn trùng réo rắt
Mái rạ nghèo dẹo dặt bóng trăng suông .

Thầy giáo ngày xưa rất kỵ nói buồn
Phải như PAVEN trong " Thép đã tôi thế đấy "
Phải biết ước mơ như thác nguồn tuôn chảy
Làm chủ đời mình và làm chủ thiên nhiên .

Bom đạn qua rồi đất nước thật bình yên
Sao trái tim vẫn còn nhiều ray rứt
Lời thầy dạy năm xưa có nguy cơ thoi thóp
Giữa cuộc đời thường đâu dễ giản đơn .

Tôi bước ra đời với tâm thế chập chơn
Bước thấp , bước cao hòa cùng cuộc sống
Và tập nghe những điều ngày xưa không giống
Nghệ thuật mưu sinh , nghệ thuật ở đời .

Tôi qua rồi cái tuổi năm mươi
Lắm nắng , lắm mưa và nhiều bão táp
Tóc đã thôi xanh , chuyển màu trắng bạc
Hạt giống ngày xưa có được nảy mầm ?

Tôi nhận ra mình trong bất tận màu xanh
Cũng lá cũng cây cũng cành cũng quả
Và tôi lại làm người gieo hạt
Cách gieo bây giờ chẳng khác mấy ngày xưa .

Nguyễn Hoài Nghi .

Thứ Ba, 23 tháng 11, 2010

TRẺ MÃI KHÔNG GIÀ ( thơ )













Chúc QUẾ trẻ mãi không già .
Những năm xa cách nhớ nhà , nhớ BA .
Lòng mẹ như biển bao la .
Nuôi con khôn lớn mong TA nên người .
Nơi đây học tập vui chơi .
Khi về thăm lại đất trời vẫn xanh .
Ngày xưa trái chín ngọt lành .
Hôm nay trái vẫn để dành phần TA .
Có QUẾ lên chức ông , bà .
Nhưng càng suy ngẫm vẫn là BÉ thơ .


Thành Hưng .

Thứ Sáu, 19 tháng 11, 2010

TRẺ MÃI KHÔNG GIÀ .






H1: Thời gian sao đi mau , ngày lễ vui nhất của thầy và trò lại tới . Gửi tới các QUẾ vài hình ảnh bắng nhắng về học trò của Ráo chị .










H2: Trái cầu đâu mất tiu rùi ????????
Hổng sao , sau đó lớp mình vẫn nhất môn cầu lông nữ .










H3: Lớp mình vẫn bảo vệ được chức vô địch .












H4: Lớp giải nhì .











H5: Thi xe đạp chậm mà phóng như bay thế này ?????????










H6 : Vẫn thua xa báo tường ở QUẾ .









H7: Bông hồng tặng cô .












H8: Lễ xong rùi , tới lượt các cô quậy . HE HE .

Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

THÁNG 11 GỬI NHỮNG NGƯỜI BẠN QUẾ .


Tháng 11 về, run run, vỗ nhẹ, lay động hồn tôi thức dậy với bao kỷ niệm của một thời thơ ấu cắp sách đến trường. Với chúng tôi, những đứa trẻ sớm xa quê hương, tổ quốc ra nước ngoài học tập, càng nặng thêm bao ân nghĩa về một thời để nhớ, nơi miền đất ấy: Quế Lâm. Để rồi đi suốt cả chặng đường đời, cái tên ấy vẫn theo miên man vào trong từng giấc ngủ, trong những ngày buồn, những chiều mưa âm ỉ...để lòng lại thổn thức, hoàn niệm về một thời thơ ấu bình yên không dễ có. Tháng 11 ơi, tuổi thơ của tôi ơi, sao da diết khôn nguôi...!
Tháng 11 về, trái tim tôi rộn rực, tưng bừng, lấp lánh những tin vui. 37 năm rồi bặt tin, xa cách, tôi mới lần hồi bắt được tín hiệu bạn bè trường Quế xưa qua người bạn cũ đầu tiên tôi gặp lạị: Nguyệt Hồng! Tôi vui lắm! Bạn của tôi ơi! Niềm vui của 37 năm chờ đợi, đi tìm...cứ ngỡ là vô vọng. Bây giờ người trái đất có nhận được tín hiệu người ngoài hành tinh gửi đến cũng không thể bàng hoàng, bất ngờ, vui sướng, xúc động, hạnh phúc như tôi lúc này. Tôi đọc tất cả, ngốn nghìến, háo hức, uống vào lòng mỗi tâm sự, mỗi sự việc, mỗi cái tên... Và rồi, càng gọi bao kỷ niệm, bao nỗi nhớ lại ùa đến, những câu hỏi khát đến cháy lòng: không biết đấy có phải...?, có phải là...? Rồi các thầy, các cô, các má, rồi những khu nhà, bể bơi, những con đường xanh thơm bóng quế; rồi những khu nhà ăm ắp tiếng cười, những đêm khuya không ngủ nằm nói chuyện quê nhà, những chiều về tưới vội mấy luống rau, những sớm mai tỉnh dậy í ới gọi nhau xem băng tuyết phủ trắng xóa cả khu trường... cứ lần lượt lật mình qua từng tấm ảnh, trỗi dậy trong tôi những cồn cào, êm ái. Những ngày xưa ơi! Bạn của tôi ơi! Tôi yêu các bạn đến nhường nào- Những người bạn Quế!
Tháng 11 đứng yên, lung linh ngọn nến hồng, 40 năm tôi gặp lại chính mình qua tấm hình lớp 4B năm 1970 mà Vũ Đức Hiền còn lưu giữ và gửi mừng tôi ngày gặp lại. Những khuôn mặt 40 năm vẫn vậy: hồn nhiên, trong sáng một nụ cười. Những cái tên lần lượt cứ bật lên náo nức: Phương Nam, Minh Hải, Quốc Khánh, Tiến Dũng, Phong Phú...Và thầy tôi, mãi mãi trẻ nằm lại tuổi ấu thơ tôi. Bạn biêt tôi vui thế nào không, sung sướng thế nào không? Cả nhà tôi, bạn bè tôi ngoài này cũng mừng lây, tới tấp chia vui. Ôi hạnh phúc của tôi, tuổi thơ tôi, những tấm hình, bạn đã cho tôi trở lại, trẻ lại 40 năm. Và tôi đã có những đêm không ngủ ngọt ngào, những ngày ngồi miết cười hoài bên máy, lần hồi đoán gọi thầm tên từng đứa bạn lớp xưa. Tháng 11 bình yên đã trả lại cho tôi tuổi thơ những tháng ngày miền đất Quế Lâm ấy.
Tháng 11 ngoài này về ấm lòng trong tiết trời se lạnh. Nghe những chuyện cũ bạn nhắc lại, tôi càng bùi ngùi tiếc nhớ những ngày xưa. Những ngày xưa dạo phố tung tăng, mua hạt dẻ chia nhau ngồi bên hang Gió, những ngày xưa chung bàn nói chuyện, viết mấy câu thơ ngỗ nghĩnh cười đến bây giờ, những ngày xưa chạnh chọe nhau, đứa khóc đứa cười, thầy cô đến dỗ dành lau từng dòng nước mắt, những ngày xưa chỉ mong về tổ quốc bởi đêm ngày thèm nghe một tiếng nói quê hương, ...Những ngày xưa qua tấm hình 40 năm rồi bạn vẫn giữ, nét có mờ nhưng kỷ niệm vẫn tươi nguyên.
Tháng 11 đong đếm nghĩa tình. Tôi cùng chúng bạn đã sống nửa đời người vậy mà đến giờ mới chỉ gọi nhau qua những dòng tin ngắn ngủi, những cái tên mật danh tinh nghịch tuổi học trò. Nhưng sao lại, bạn ơi, còn bao bạn nữa không thấy tên, thấy tiếng những ngày này. Bạn tôi ơi, dù bạn có ở đâu, tháng 11 này hãy nhớ về những kỷ niệm tuổi học trò bên các thầy các cô, các má, bên dòng Ly Giang êm ả trôi xuôi. Bạn có làm gì cũng xin hãy lên tiếng, hãy gọi tên mình, tên bạn bè, như những ngày xưa đất Quế, dù chỉ một lần thôi. Ban biết không , tôi vẫn đang từng ngày gọi mãi.
Tháng 11, những tấm hình xưa cựa mình trở dậy, những tâm hồn lao xao chụm lại. Bạn có nghe thấy không ơi những người bạn Quế!
NGUYỄN THÀNH LUÂN .

Thứ Năm, 11 tháng 11, 2010

Quế

Nghe các Quế cứ ỷ ôi nh..ớ..ớ... Q..u..ê..ế ... L..â..â..m!!! Chừ, MF ra thử kiểm chứng sự nhớ nhung này nha! Hãy kể tên địa danh mấy bức hình sau đây:

Hình 1?
Hình 2?
Hình 3?
Hình 4?
Hình 5?
Hình 6?
Hình 7?
Hình 8? (Hơi khó, nhưng về thăm, ai cũng nhè chỗ nì chụp đó nha!)