Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013

Thơ con cóc .

29 tháng 5 2013 lúc 22:57

Hồi nhỏ đi học sợ nhất là làm báo tường.
         Bà mẹ ơi, tụi tổ trưởng, cán bộ lớp nó dí, nó hối nộp bài còn hơn tụi cường hào ác bá thúc sưu, đôn thuế thời anh chị Dậu. Mình thuộc dạng thiểu năng toàn diện ( văn dốt, vẽ dát, con Cóc nó biết mình chứ mình không biết thơ) nên lấy gì mà nộp cho tụi nó?. Chương trình thì có dạy: Lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, thất ngôn... gì gì nữa không biết, nhưng đầu mình thì đặc như mít cứ ù ù tịt tịt, chỉ nhớ được là : bằng bằng, trắc trác, trắc trắc; bằng bằng cứ như là chú bộ đội điểm xạ súng AK pằng pằng, pằng pằng ...vậy đó.
         Đã thế thơ văn nghiêm chỉnh không chịu học mà cứ thích đọc những thứ khôi hài vớ vẩn như:
                  Lỗ mũi cô mười tám ghánh lông,
                  Chồng yêu chồng bảo râu Rồng trời cho (Người đàn bà đoản)
                  ....
        hay:
                  Bồng bỗng cõng chồng đi chơi,
                  Đi qua vũng nước đánh rơi mất chồng ( Tảo hôn, chồng con nít)
       hoặc:
                  Lạy Trời, lạy Phật, lạy Vua,
                  Cho tôi sức khỏe tôi xua con Ruồi ( Già hết xí quách)

                  Sắm quần bắt Kiến cưỡi chơi,
                  Trèo cây rau má đánh rơi mất quần.(Tào lao)
      Khá hơn thì :
                  Cô kia bới tóc đuôi Gà,
                  Nắm đuôi giật lại hỏi nhà cô đâu?
                  Nhà tui ở dưới gốc Dâu,
                  Ở trên cây Khế biết đâu mà tìm( Trên mảnh đất này).
      Hay:
                  Ngồi buồn đốt một đống rơm,
                  Khói lên nghi ngút chẳng thơm tí nào,
                  Khói lên đến tận Thiên tào,
                  Ngọc hoàng phán bảo đứa nào đốt rơm ( Trời, Người đều rách việc),

       Rồi thì Trạng Quỳnh, Đoàn Thị Điểm, Hồ Xuân Hương, trào phúng, trào lộng gì gì thì cứ tuồn tuột vào đầu mà không cách gì ngăn lại được. Bởi thế mới biết được bài Thơ nổi tiếng nhất của Việt nam, bất tử qua mọi thời đại đó là bài thơ CON CÓC.
       Chuyện kể rằng thì là mà không biết từ hồi nảo hồi nào, có ba anh học trò đi thị bị trượt vỏ chuối, trên đường hồi hương, bị mắc mưa nên trú tạm dưới một mái hiên chùa. Trời cứ mưa rả rích không hẹn khi dừng. Tức cảnh thì sinh tình, các cậu quen thói nên tính làm thơ ( mấy cái ngữ dài lưng tốn vải thì biết làm gì khác). Chợt một cậu có lẽ là lanh lẹ nhất đám, thấy một con Cóc bèn phán :
                 Con Cóc trong hang.
       Như chớp xẹt cậu thứ hai đọc luôn:
                 Con Cóc nhảy ra.
       Suy tư giây lát cậu thứ ba:
                 Con Cóc ngồi đó.
       Cậu thứ tư cà lăm:
                 Con..con có..óc nhả ..ẩy đ..đ ..đ..i đi.
       Ghép lại thành bài thơ con Cóc:
                 Con Cóc trong hang,
                 Con Cóc nhảy ra,
                 Con Cóc ngồi đó,
                 Con Cóc nhảy đi.
       Bốn cậu cười rộ, hả  hê xúm khen nhau hay, khéo, tài đọc cho nhau nghe mãi.
       Sau này truyền tụng mà lan ra khắp nhân gian.
       Lạ một điều là bài thơ đơn giản, ngô nghê, ngộ nghĩnh ấy lại mang tính trào lộng cuốn hút cả thảy tâm hồn người Việt mọi thế hệ, hầu như ai cũng biết, cũng đọc và cũng nhớ., không có bài thơ nào ở xứ ta mà được nhiều người, nhiều đời biết đến như vậy. Nó nổi tiếng là vì thế. Và đã có sẵn " bí kíp" Thơ con Cóc, nên mình cứ như con Cóc mà làm thơ; xấu hổ là xấu con Cọp chứ có xấu mình đâu mà lo.
       Một thắc mắc nhỏ nữa là: không biết trong bài thơ con Cóc ấy, cả thẩy là có mấy con Cóc? 1, 2,3 hay là 4 con Cóc? hay là số khác?. Trời ơi! Nhức đầu quá .

Trần Bình .

5 nhận xét:

  1. @N.H.QUE;Muội nên làm theo ý mình.
    Muội nói với XH rằng VAV mới tái hội nhập hội này sau 40 năm nên phải mượn cớ để :"Thả bóng dò đường...Và chữ "TẠM BIÊT"là vậy đấy.Và nhân đây cũng tặng mấy Quế nữ lớp 6B học cùng huynh ngay ấy:
    Giấy học trò em viết cho anh
    Những dòng mực tím những dòng xanh
    Vô tình em nhộm tim anh tím
    Tím đến bao giờ mới hóa xanh?
    Vũ Anh Vinh-Đà Nẵng
    Các muội ấy trốn đâu rùi?

    Trả lờiXóa
  2. Làm thầy thì mới hiểu rằng thầy cô cũng sợ nhất là cho lớp chủ nhiệm làm báo tường . Giờ thơ trên mạng đầy , việc thầy cô làm bây giờ là phải chỉ ra cho chúng nó thấy bài đó chúng chép ở đâu mà việc đó thì như mò kim đáy biển . Hu hu .

    Trả lờiXóa
  3. @anh Binhtran : vô cùng xin lỗi anh , em tính sửa bài Thơ con cóc của anh cho nó đẹp , không ngờ gặp sự cố kỹ thuật nên thành bài của em . Đồng thời 1 số còm cũng mất theo . Chủ nhân các còm là ơn còm lại cho Ráo với . Cám ơn rất nhiều .

    Trả lờiXóa
  4. Con cu nó đá trong nhà
    Nó bay ra ngoài vẫn là con cu
    ***
    Con chim nó chơi ở ngoài
    Khi về nhà vẫn thoài ra con chim
    Hí hí đừng chữi nha////

    Trả lờiXóa
  5. @Ráo: Bắt đền TQ, mất còm MF hổng nhớ đã nói chi để còm lại! :)

    Trả lờiXóa

Mời bạn cho nhận xét của mình đối với bài viết. Nhận xét của bạn là đóng góp lớn lao cho ngôi nhà chung của chúng ta.

Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment:
Link : <a href="Link URL">CLICK HERE </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhaccuatui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]