(Cám ơn đại ca Trỗi Hồ Bá Đạt đã chuyển bài.)
Chuyển các Quế thư giãn cuối tuần
Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời, người ơi
Me hiền ru những câu xa vời
À à ơi! Tiếng ru muôn đời
Tiếng nước tôi! Bốn ngàn năm ròng rã buồn vui
Khóc cười theo mệnh nước nổi trôi, nước ơi
............
Phạm Duy (Tình ca, 1953)
Tôi tình cờ quen một anh bạn Mỹ, người Mỹ chính cống, mắt xanh mũi lõ, tên Johnson William, quê ở tiểu bang Ohio của xứ Cờ Hoa nhưng Johnson đã hơn 16 năm sinh sống ở Việt Nam, nghiên cứu về dân tộc học Đông Nam Á, nói tiếng Việt thông thạo, phát âm theo giọng Hà Nội khá rõ, hắn học tiếng ở Đại học Ngoại ngữ Hà Nội rồi làm Master of Art về văn hóa xã hội Việt Nam ở học Khoa học Tự nhiên Sài gòn, rành lịch sử Việt Nam, thuộc nhiều câu thơ lục bát trong truyện Kiều của thi hào Nguyễn Du, Lục Vân Tiên của cụ Đồ Chiểu. Johnson ăn mặc xuyền xoàng, cái đầu rối bù, chân mang một đôi giày bata cũ mèm, lưng quảy một ba lô lếch thếch, sẵn sàng ăn uống nhồm nhoàng ngoài vỉa hè. Johnson có thể quanh năm suốt tháng ăn cơm với chuối thay cho bánh mì và phomát, xịt nước tương vào chén rồi cứ thế mà khua đũa lùa cơm vào miệng. Đối với Johnson, thịt rùa, rắn, ếch, nhái, chuột đồng, ... hắn xơi ngon lành. Bún riêu là món khoái khẩu của Johnson, hắn còn biết thèm hột vịt lộn ăn với rau răm chấm muối tiêu chanh. Ai có mời đi chén thịt cầy với mắm tôm, Johnson chẳng ngần ngại mà còn biết vỗ đùi đánh cái phét khen rượu đế mà nhắm với thịt chó ngon "thần sầu quỉ khốc" !!! Chẳng biết Johnson khéo tán tỉnh thế nào (hoặc bị tán) mà vớ được một cô bé Hà thành tóc "đờ-mi gác-xông", sinh viên ngành văn chương hẳn hoi. Ngày cưới, Johnson vận áo dài khăn đóng, dâng trầu cau và quì lạy bàn thờ tổ tiên nhà gái thành thạo làm đám thanh niên, thiếu nữ, cả lũ con nít và mấy ông cụ ông, cụ bà trong làng suýt xoa, kinh ngạc, xúm đen xúm đỏ coi muốn sập nhà.
Chúng tôi gặp nhau trên chuyến xe lửa từ Nha Trang ra Huế. Tôi về thăm quê, còn Johnson thì sau mấy tháng nghiên cứu phong tục Tây nguyên xuống Nha Trang rồi tiếp đi dự Festival Huế. Đường dài, tàu chạy dằn xóc, chung quanh ồn ào, lao nhao chẳng ai ngủ được. Johnson rủ tôi xuống toa ăn uống, kêu mỗi người một ly cà phê đen, một bình trà nóng rồi trao đổi đủ thứ chuyện trên đời. Tôi cũng khá thán phục sự hiểu biết và thành thạo văn hóa Việt Nam của Johnson khi nghe hắn thỉnh thoảng chêm vô câu chuyện mấy câu ca dao, thành ngữ tiếng Việt. Thật thú vị khi nói chuyện với một người Mỹ bằng tiếng Việt về đề tài ngôn ngữ Việt Nam (dễ chịu hơn nhiều khi khi nó chuyện với một người Mỹ bằng ... tiếng Anh).
Vậy mà Johnson vẫn lắc đầu than:
- Tiếng Việt của mấy ông rắc rối quá! Tôi học đã lâu mà vẫn còn lúng túng, nhiều lúc viết sai, nói sai lung tung cả lên. Này nhé, từ xưng hô, ăn uống, giao tiếp, ... thật lắm từ khác nhau chẳng đơn giản như tiếng Mỹ của tớ, chỉ một từ you là để nói với tất cả người đối thoại, tiếng Việt thì phân biệt ông, bà, anh, chị, em, con, cháu, ngài, mày, thầy, thằng, ... rành mạch. Tiếng Mỹ thì dùng một chữ black để chỉ tất cả những vật gì, con gì có màu đen trong khi đó tiếng Việt thì khác, ngựa đen thì gọi là ngựa ô, chó đen thì kêu là chó mực, mèo đen thì gọi là mèo mun, gà đen thì là gà quạ, bò đen là bò hóng, mực đen là mực tàu, tóc đen thì hóa thành tóc nhung hoặc tóc huyền. Đã là màu đen rồi mà người Việt còn nhấn mạnh thêm mức độ đen như đen thủi, đen thui, rồi đen tuyền, đen thắm, tím đen, đen ngắt, đen bóng, đen sì, đen đủi, đen thẳm, đen óng, đen thùi lùi, đen kịt, đen dòn, ... Còn để chỉ màu ít đen hơn thì người Việt dùng chữ đen hai lần: đen đen. Kiểu này khác với các nước, khi muốn nhấn mạnh điều gì, người ta lập lại từ đó hai lần, tiếng Việt lập lại hai lần lại làm giảm mức độ của từ. Ngon ngon có nghĩa là chưa ngon lắm ...
Tôi cười cười:
- Thì tiếng Mỹ của ông nhiều lúc cũng rắc rối kia mà. Này nhé, người Việt nói: "Hôm qua, tôi đi tiệm" thì người Mỹ lại nói "Yesterday, I went to the shop". Tiếng Anh, đi là go, nhưng đã đi (quá khứ) thì phải viết là went. Bản thân chữ hôm qua (yesterday) đã là quá khứ rồi thì ai cũng biết mà gì cần phải đổi go thành went chi cho rối mấy người học Anh văn? Nội chuyện học thuộc lòng 154 động từ bất qui tắt của mấy ông cũng đủ làm nhiều người trên thế giới phải thi rớt lên rớt xuống. Người Việt nói hai con chó mà chẳng cần thêm s hoặces thành hai con chó "sờ" (two dogs) như tiếng Mỹ. Một đứa con nít thì nói là one child là được rồi, vậy mà thêm một đứa nữa thì bắt đầu rối, chẳng phải là two childs mà thành two children. Một con ngỗng là one goose, hai con ngỗng thì thành two geese. Vậy mà viết một con cừu là one sheep nhưng hai con cừu thì cũng là two sheep, chẳng chịu đổi gì cả ?!.
Johnson vẫn không chịu thua:
- Văn phạm của xứ ông cũng rắc rối bỏ xừ! Xem nè, thắng và thua là hai chữ phản nghĩa chứ gì? Thua và bại là hai chữ đồng nghĩa, đúng hông? Vậy mà, hai câu nói: "Ngô Quyềnđánh thắng quân Nam Hán" đồng nghĩa với câu "Ngô Quyền đánh bại quân Nam Hán"? Không thể viết là "Ngô Quyền đánh thua quân Nam Hán"!!! Phải không nào? Rồi còn, "áoấm" tương đương với "áo lạnh", "nín thinh" giống như "làm thinh" trong khi ấm và lạnh phản nghĩa nhau, nín và làm cũng là những động từ đối nhau. Đến nhà ai, phải phân biệt "Kính thăm" và "Kính viếng", thăm một người khi người đó còn sống, còn viếng ai thì người đó đã ... qua đời! Rồi ba hồi mấy ông dùng tiếng Hán như Quốc gia rồi đổi thành tiếng Nôm raNhà nước, Trực thăng (có thể không cần chữ máy bay phía trước) thành Máy bay Lên thẳng (phải có chữ máy bay phía trước), Thủy quân lục chiến thì đổi là Lính thủy đánh bộ, sao không gọi luôn là lính nước đánh đất??? Lễ động thổ thì không thể sửa lại là Lễ động đất mặc dầu là thổ là đất?
Tôi tiếp tục "ăn miếng trả miếng":
- Tiếng Mỹ cũng đâu có tránh khỏi. See và look cũng đều là động từ để cùng chỉ hành động xem, nhìn, ngắm, dòm nhưng oversee (quan sát, trông nom) lại ngược nghĩa overlook (bỏ sót, không nhìn thấy). Wise man là người thông thái, uyên bác, vậy mà thay chữ man (đàn ông) thành woman (đàn bà) thì chữ wise woman thành bà phù thủy, bà đỡ, bà lang, bà thầy bói, bà đồng bóng!!! Rồi chữ man và guy (anh chàng, gã) gần gần như nhau thì chữwise guy thành một kẻ hợm hĩnh, khoác lác. Sao lại "park on driveways" (đậu xe trên đường nội bộ) nhưng "drive on parkways" (lái xe trên xa lộ)?
Johnson ôm bụng cười:
- Tên món ăn Việt Nam cũng lạ, miền Nam có bánh da lợn, tưởng làm bằng thịt lợn nhưng thực chất là bằng bột, có lẽ giống như các lớp da lợn, nhưng sao không gọi là bánh da heo theo từ miền Nam mà gọi theo chữ lợn miền Bắc? Bánh bò cũng chắng có miếng thịt bò nào. Bánh tiêu thì không rắc tiêu mà lại rắc mè. Gọi rau má mà chẳng liên quan đến má hay mẹ gì cả. Bánh tét mà gói thật chặt, chẳng thể nào tét được. Bánh dày thì lại mỏng hơn bánh chưng. Bánh chưng thì phải nấu thật lâu mới chín chứ không phải dùng cách chưng hơi hay chưng hấp. Nước lèo trong nồi hủ tiếu thì chẳng phải theo kiểu nước Lào (hay Lèo). Trái sầu riêng thì ăn vô chẳng thấy sầu riêng hay sầu chung chi cả. Bưởi Năm roi rất tuyệt nhưng sao đúng là năm roi? Trái vú sữa, Cây dái ngựa thì thật là tượng hình. Hi hi ... Ngôn từ bây giờ cũng thế, cò đất, cò nhà, ... thì chẳng dính dáng gì đến "con cò, cò bay lả, lả bay la ..." cả.
Tôi cũng chẳng vừa:
- Thế cái món hot dog của mấy ông có liên quan gì đến con chó không? Món bánh mì kẹp thịt bò băm Hamburger của Mc Donald thì đâu có thịt heo (ham). Trái thơm, trái khóm "pineapple" thì chẳng có gì liên quan đến pine (cây thông) và apple (trái táo) cả? Vào phòng thí nghiệm sinh học, ông Giáo sư bảo bắt một con "Guinea pig", nghe qua tưởng đâu là con heo xứ Guinea (một quốc gia ở Tây Phi Châu, giáp với Senegal, Mali, Liberia, Sierra Leone và biển Bắc Đại Tây dương) nhưng ngờ đâu là một giống chuột tên là Guinea (ở Guinea không có giống chuột này!). Đáng lý chữ football (bóng đá) thì phải viết là legball chứ, bởi vì người ta đá banh bằng cả cái chân (leg) chứ đâu chỉ cái ống quyển foot từ dưới đầu gối đến trên bàn chân? Mới đây, khi dân Pháp không chịu ủng hộ Mỹ trong vụ chiến tranh Iraq thế là mấy dân biểu Mỹ giận đòi đổi tên món khoai tây chiên French fries bằng chữ American fries thì mấy ông Tây lại ôm bụng cười chế riễu rằng món French fries không phải xuất xứ từ Pháp mà từ ... Mỹ và là món ăn của dân Mỹ. Có lẽ mấy ông Mỹ tiền bối xưa, khi làm món này đặt tên là khoai tây chiên Pháp cho nó có vẻ ... ngoại cho sang, giống như bây giờ một số quán ăn Việt Nam có thực đơn Lẫu Thái, Bún Indonesia, Bánh bao Mã lai, Cá chiên viên Singapore, Hủ tiếu Nam Vang, ... mặc dầu nguyên liệu và cách nấu gần như 100% của Việt Nam???
Johnson gật gù:
- Ừ, cũng đúng. Nhưng lúc đầu học tiếng Việt, tôi thấy khó quá, đã lấy 24 chữ cái A, B, C của vần La tinh rồi mà bày ra thêm a, â, ă, u, ư, ơ, d, đ, ... nữa. Lại thêm kèm 5 dấu sắc ('), huyền (`), hỏi (?), ngã (~), nặng (.) và không dấu ( ) nữa. Như le, lé, lè, lẹ, lẻ, lẽ, mỗi chữ mang một nghĩa khác nhau. Rồi phải học cách bỏ dấu ở đâu trong từ cho chính xác nữa chứ. Hòa hay là hoà. Li hay là ly? Có câu thơ về dấu này cũng hay:
Chị Huyền mang nặng ngã đau,
Sao không sắc thuốc, hỏi sao cho lành ?!
Trong ngôn ngữ Việt Nam, tôi thấy nhiều chữ ghép với chữ ăn mặc dầu nó chẳng ăn nhập đến chuyện bỏ thực phẩm vào miệng, nhai và nuốt xuống gì cả. Nói ăn nhậu, ăn tiệc, ăn mùng, ăn cưới, ăn giỗ, ... thì có lý nhưng sao lại ăn nằm, ăn hút, ăn tiền, ăn lương, ăn cắp, ăn mày, ăn chặn, ăn quỵt, ăn diện, ăn đòn, ăn công, ăn năn, ăn hiếp, ăn khách, ăn ảnh, ...
Tôi bật cười chận ngang khi Johnson tiếp tục ghép chữ với từ ăn:
- Thì như tiếng Mỹ của ông vậy thôi. Chữ to get khó dịch gì ra hồn cả. Tôi cũng có nghĩ là khi mình chưa tìm ra động từ nào thích hợp thì dùng tạm luôn chữ to get! Khi quân đội Mỹ bắt sống được Saddam Hussen ở Iraq thì tuyên bố "We got him!", sao không dùng động từto catch, to caught, to force, to find, to capture, to pick up, ...cho rõ nghĩa? Rồi động từ to get đi kèm các giới từ in, into, on, out, up, at-able, ... thành một loạt động từ mới. Các động từ to take, to put, to be, ... cũng vậy.
Johnson chuyển qua phần khác:
- Chuyện mạo từ tiếng Việt cũng làm rắc rối người nước ngoài. Người Việt nói cái bàn, cái nhà, cái gường, cái nón, ... nhưng không thể nói cái chó, cái mèo mà phải là con chó, con mèo, con người, .... Đồ vật là cái, động vật là con. Bây giờ nhiều cô cậu thanh niên Hà Nội thay vì nói cái xe Honda Dream thì lại dùng từ con Đờ-rim, rồi tiếp là con Su (Suzuki), con a còng (@), con Tô (Toyota), con Mẹc (Mercedes), , ... Vợ chồng tôi có chuyện vui thế này:
Tôi quen vợ tôi, một phần vì yêu các cô gái Việt Nam, một phần cũng để trau dồi thêm tiếng Việt. Một hôm, chúng tôi ra Hồ Gươm dạo chơi, tôi khen: "Con hồ này đẹp quá!". Vợ tôi "chỉnh" liền: "Không, anh phải nói là cái hồ này đẹp quá!". Vậy mà đi ngang sông Tô Lịch thấy nước đen ngòm, tôi nói: "Cái sông này bẩn quá!" thì vợ tôi "sửa" ngay: "Ậy, anh phải nói là con sông này bẩn quá chứ không nói là cái sông!". Tôi la lên: "Ồ, sao lại thế, khi là cái, khi là con, làm sao phân biệt?". Vợ tôi ôn tồn giải thích: "Cái gì động dậy, nhúc nhích thì gọi là con, như con sông có nước chảy, còn cái gì nằm im như cái hồ nuớc tĩnh mịch thì phải là cái hồ. Con chó, con mèo nó chạy được nên phải là con. Cái nhà, cái bàn, cái cột đèn đâu có di chuyển được nên phải là cái. Rõ chửa?". Lúc đó, tôi phá lên cười vì phát hiện một điều vô cùng thú vị: "À, anh hiểu rồi! Tiếng Việt thật hay. Hèn gì cái ... cái của anh nó nhúc nhích lên xuống nên phải gọi là con ..., còn của ... em, nó nằm im một chỗ nên phải gọi là cái, cái ... Ha ha ...". Hôm ấy, tôi bị mấy cái nhéo đau điếng, nhưng bù lại, có được một đêm hạnh phúc.
Tôi thấy tức cười vô cùng với anh bạn Mỹ này:- Tôi cũng có chuyện hiểu lầm trong phát âm tiếng Mỹ như thế này.
Trong một bữa tiệc với các sinh viên quốc tế, tôi nhận phần phục vụ nước uống. Gặp bà giáo người Mỹ đã đứng tuổi, tôi đến chào và lịch sự nói theo kiểu cách của người Việt: "Good evening, Madam. May I have a honour to serve you? Do you like my Coke?" (Chào bà, Tôi có thể hân hạnh phục vụ quí bà. Bà có muốn món Coke (Coca Cola)?). Bà này trợn mắt nhìn tôi, ra vẻ ngạc nhiên, rồi lắc đầu bỏ đi. Tôi băn khoăn chẳng hiểu chuyện gì? Hôm sau, tôi đánh bạo đến hỏi bà: "I am sorry, yesterday I have found your strange look when hearing my invitation. Was there a wrong?" (Xin lỗi, hôm qua tôi thấy bà nhìn tôi kỳ lạ khi nghe lời mời của tôi. Có điều gì không ổn vậy?). Bà giáo mỉm cười độ lượng: "Yes, I had misunderstood yours. Today, I just find out that your pronunciation is not correct. You said "Coke" not sound like "Coke" but "Cock". Cock is a male chicken but it also has a dirty meaning else. You should be careful when saying this word to a lady". (Vâng, tôi đã hiểu lầm anh. Hôm nay, tôi mới hiểu ra là anh phát âm không đúng. Anh nói chữ "Coke" mà không giống "Coke" mà thành "Cock". Cock là con gà trống nhưng nó cũng có một nghĩa khác xấu. Anh phải cẩn thận khi nói từ này với một phụ nữ).
Johnson "gỡ gạc":
- Hi hi ... Anh bạn người Việt dẫn tôi đến thăm nhà, đến trước ngôi nhà của mình anh nói: "Đây là nhà tôi, mời ông vào chơi", gặp vợ anh ta ra đón trước cửa, anh ta lại giới thiệu: "Đây là nhà tôi, mời ông vào chơi". Tôi hơi ngạc nhiên nhưng cũng không hỏi và bước vào nhà, nhà anh ta thật đẹp (vợ anh ta cũng vậy!). Tôi lịch sự muốn khen chủ nhà và nói: "Nhà anh và nhà anh thật đẹp". Hai vợ chồng nhìn nhau cười. Vì đi lâu ngoài đường, lại không có WC công cộng, nên tôi hỏi anh chủ nhà "Xin ông cho tôi vào cái chỗ đi toilet của nhà ông được không?" Hi hi ... lúc đó tôi không nghĩ đến cái sự buồn cười của câu này, hôm sau nghĩ lại tôi mới thấy. Lúc ấy, vợ người bạn lại nguýt tôi: "Rõ khéo, cái nhà anh này hay nhỉ?". Ủa, nhà tôi ở đâu đây vậy?
Tôi cười to kể tiếp:
- Lần đầu tiên sang Châu Âu cách đây 10 năm, tôi quen một cô sinh viên Hà Lan. Chúng tôi nói chuyện với nhau bằng tiếng Anh. Cô rủ tôi ra bãi biển nằm phơi nắng và nói chuyện. Hôm đó, tôi chẳng đem theo cái gì để trải xuống bãi cát để nằm cả. Nói với cô này, thì cô mỉm cười: "Oh, never mind. You can lie down at my top" (Ồ, không sao. Anh có thể nằm trên cái top của tôi). Tiếng Anh của tôi cũng chẳng giỏi gì nên chẳng hiểu là nằm trên top là nằm ở đâu? Tôi chỉ biết top có nghĩa là đỉnh, là ở trên. Vậy nằm ở trên là nằm đâu? Nằm trên đầu thì chắc là không đúng rồi, ai lại nằm trên đầu mà nói chuyện với phụ nữ. Chẳng lẽ nằm trên... mình cô này? Hồi lúc trước đi Tây, tôi nghe nhiều thằng bạn nháy mắt kháo nhau rằng, phụ nữ Tây nó... Tây lắm, thích thì sẵn sàng... chiều! "Tình cho không biếu không" mà. Vậy là... lẽ nào??? Tới nơi, tôi mới bật cười và thấy mắc cỡ trong lòng khi thấy cô này cởi áo khoác ra, trải dưới bãi cát và chỉ tôi nằm trên đó. Tối đó, về đến nhà, tôi lặng lẽ lật từ điển Anh - Việt ra xem, mới biết thêm là top còn có nghĩa là cái áo khoác ngoài của phụ nữ. Trời ơi!
Johnson vỗ vai tôi:
- Chút xíu nữa bạn là ... hố to rồi. Ha ha ... Năm ngoái, tôi có đến thăm miệt vườn Nam bộ, tôi có nghe một câu thế này mà lúc đó chẳng thế nào hiểu được: "Hôm qua, qua nói qua qua mà qua hổng qua. Hôm nay, qua hổng nói qua mà qua lại qua"...
..............
Câu chuyện của chúng tôi còn dài. Chia tay với Johnson ở ga Huế. Lững thửng dọc theo con đường về chợ Đông Ba, trong đầu còn vương vấn câu chuyện rắc rối tiếng Việt với Johnson, ông già chạy xích lô lẽo đẽo theo sau:
- "Ôn nớ, ôn đi về mô khôn hè?"
Tôi gật đầu, bước lên chiếc xe cũ rích, buột miệng:
- Có tiệm sách nào gần đây nhất, Bác? Tôi muốn mua một quyển Tự điển Tiếng Việt.
Tôi bất chợt nhớ ra rằng, trong tủ sách gia đình của tôi, có đủ loại tự điển các nước, nhưng chưa hề có một quyển Tự điển Tiếng Việt nào.
Một người Phương Tây rành văn hóa Việt không nhất thiết phải Viêt hóa như khúc dạo đầu của bài viết này, bởi vì ngay người Viêt thì cũng không mấy người như thế, anh Joe nổi tiếng lâu nay"sâu mọt" theo kiểu hay hơn. Nhưng mấy đoạn sau thì, có thể nhân vật này là hư cấu, nhưng chứng tỏ một sự am hiểu của người nói và người viết, để khuyến khích người Việt tìm hiểu Tiếng Việt hơn nữa...
Trả lờiXóaAnh chàng Mỹ này cũng rành cái "tiếng nước tôi" gớm hỷ! Bàn luận đến mức mà không phải người Việt nào cũng hiểu hết, nhất ngôn ngữ theo vùng - miền. Nó không chỉ biết mà còn phải hiểu phong cách sống, điều kiện cuộc sống, phong thủy nơi sống, phong tục từng nơi. Ngay như cách xưng hô cũng thật phức tạp, khi mới đi làm, một ai đó nói: "tao kệu ông/bà già mày bằng anh/chị, mày phải kêu tao là cô/chú", thế nhưng người đó chỉ hơn tôi bốn tuổi, thật là phiền khi y đến nhà. Hay khi về xế chiều, chơi toàn mấy đứa trẻ, xưng chị/anh/em, đến gặp PH tụi nó không biết xưng hô sao đây, khi PH tụi nó nhỏ tuổi hơn mình. Chứ ngày xưa, hồi đầu "cá mè một lứa" mày tao tuốt luốt, sau có các chiến sỹ vượt Trường Sơn học cùng, thế là bị cự, phải kêu ông/bà xưng tui, dứt khoát không xưng hô anh/chị/em. Bây giờ, lớn tuổi, gặp nhau kêu anh/chị nhưng vẫn xưng tui. Thế đấy, tiếng Việt that phức tạp trong sử dụng đại từ nhân xưng, không khéo là tiêu luôn hoặc ăn...
Trả lờiXóaHồi Quế con học mẫu giáo, bạn đến nhà chơi, chúng nó nói chiện với nhau thế này: mẹ bạn nói bận công chiện nên chở bạn đến đây chơi với bạn, rồi khi mô mẹ bạn chở bạn đi học thì chở bạn đi luôn. Đó hồi mẹ bạn về mẹ bạn xin cô chở bạn về với bạn cũng được, mẹ bạn khỏi đón! Hic, "mẹ bạn" nghe mà ngẩn tò te.
XóaĐảm bảo tên Wiliam kia sành sỏi đến đâu bắt dịch đoạn này cũng sẽ khóc! (mẹ tớ nói bận công chiện nên chở tớ đến đây chơi với bạn, rồi khi mô mẹ bạn chở bạn đi học thì chở tớ đi luôn. Đó hồi mẹ tớ về mẹ tớ xin cô chở bạn về với tớ cũng được, mẹ bạn khỏi đón! )
Sau lên lớp 1, cái từ bạn khiên cưỡng kia được chữa thành "bạn ni" (mẹ bạn nói bận công chiện nên chở bạn đến đây chơi với bạn ni, rồi khi mô mẹ bạn ni chở bạn ni đi học thì chở bạn đi luôn. Đó hồi mẹ bạn về mẹ bạn xin cô chở bạn ni về với bạn cũng được, mẹ bạn ni khỏi đón!). Đoạn này người Việt có thể hiểu ra, nhưng "bạn ni" Mỹ kia chắc cũng khóc luôn. He He, phong ba bão táp không bằng ngữ pháp Việt Nam, chừ không phải ngữ pháp nữa mà là các cô giáo tự đặt ra các đại từ, cho các cháu khỏi xưng hô "mày , tao", mà xưng tôi thì già quá, nên sáng tạo một cách vui vẻ rứa!
Ngày đi học với mấy Quế mấy Đông thì tuổi của tôi cũng đã khá lớn chỉ kém thầy dạy mình năm ba tuổi. Tình thầy trò nhiều khi như huynh đệ ! Một hôm tôi trải lòng hỏi thầy :
Trả lờiXóa-- Em học như vậy, cũng được đấy chứ thầy ?
Thầy im lặng một hồi, rồi mỉn cười nói :
--Nói chung cậu học môn nào cũng dốt !
Thế đấy! Nhưng tôi vẫn lạc quan như thường mới oách làm sao ...
Đến ngày Bắc Nam thống nhất, tôi trở về quê nhà và vào một trường để học tiếp. Có một tiết học ngữ pháp do một cô giáo " lưu dung" tuổi đời rất trẻ và rất chi là dễ thương dạy. Với một cái tên bài khá lạ : MỸ TỪ PHÁP ( phương pháp tu từ )
Cô nói : -- Tiếng Viết là một ngôn ngữ rất giàu ... anh chị nào biết được điều đó hãy chứng minh ! Cả lớp im ắng, tôi hơi run nhưng rồi tôi tự trấn an và đưa tay lên !
-- Mời anh ! ( Giọng nói cô ngọt ngào cuốn hút lắm )
Tôi chậm rải lấy bình tỉnh bước lên đứng trước bảng đen và hồ đồ nói :
--Tiếng Việt là tiếng nói giàu nhất nhân loại !
Thế là cả lớp đôi mắt nào đôi mắt nấy tròn xoe nhìn tôi không chớp có vẻ như có điều chi đó kinh ngạc lắm ! (Đúng là kêu trời không thấu, ngoài cái tiếng mẹ đẻ ra, tôi đâu có biết tiếng gì nữa mà hồ đồ đến vậy? )
Cô giáo nói : -- anh hãy chứng minh !
Đến nước này, tôi không còn đường tháo lui, đành phải " phán " liều. Tôi cầm phấn bước thẳng đến bảng đen viết :
AI ĐI MUÔN DẶM NON SÔNG
ĐỂ AI CHỨA CHẤT SẦU ĐÔNG VƠI ĐẦY ?
Từ câu ca dao đó tôi đặt lại từng câu hỏi một : như vậy câu ca dao này ai nói với ai ?
1)- Có phải cha nói với con không ? Cả lớp cười ồ !
2)- Có phải anh nói với em không ? - Không !
3)- Có phải vợ nói với chồng không ? - không !
Như vậy thì ai nói với ai đây ? tôi dừng một lúc rồi đi đến kết luận :
- Như vậy câu ca dao này chỉ có tâm hồn Việt mới hiểu đươc tâm hồn Việt mà thôi ! Đây là câu nói của chàng trai mới đính ước với cô gái kia nói với nhau thôi ! (người yêu nói với người yêu )
Vậy thì có thể nói rằng tiếng Việt là thứ ngôn ngữ giàu nhất nhân loại ! Một đại từ nhân xưng " AI " đứng đươc cả ba ngôi !
Cô giáo trẻ ấy mỉm cười gật đầu và vui vẻ bước đến mở sổ điểm cho tôi con số 10 tròn trỉnh và cho tôi mấy viên kẹo cao su . Đó là tiết học đầu tiên của tôi trên quê hương tôi sau ngày giải phóng ! Còn câu chứng minh của tôi có đúng hay không thì tôi cũng chưa biết. Vì tôi chỉ có biết đươc mỗi cái tiêng mẹ đẻ ra tôi thôi !
Không ngờ hồi nớ huynh tự tin zới sự học của mình quá sé . Cọp bài của muội hoài mờ .
Xóahuynh VAV:mấy Quế-mấy Đông,ô dễ thương hén ,nếu ko là HSMN thì....
Xóa"Tiếng Việt được các nhà ngôn ngữ học thế giới đánh giá là hiện tượng độc nhất vô nhị. Không có ngôn ngữ nào trên hành tinh lại có thể sống được sau một ngàn năm bị đô hộ. Sự tồn tại mầu nhiệm ấy bắt nguồn từ một nền văn hóa mềm dẻo, linh hoạt, thu nạp vào trong mọi biến hóa để ứng phó, để tồn tại, và để phát triển. Tiếng Việt có sức sống mãnh liệt và kì diệu như chính dân tộc Việt."
Xóa@VAV: do chuyện kể là việc thật, người thật nên hơi tò mò, giống như ngày nay người ta hay hỏi các nhạc sỹ, nhà thơ ... về lịch sử xuất hiện của tác phẩm và mong muốn biết các nhân vật đó hiện thời ra sao, tác giả có còn liên hệ với những nhân vật có liên quan hay không?. VAV có thông tin gì cho người đọc hay không? Nếu có gì không phải, xin có sự thông cảm và bỏ quá cho.
XóaND 2015 : Đúng câu chuyện đó có thật ! Nhưng trong tâm hồn mình đã đươc sự dạy bày của các thế hệ thầy cô từ Nam đến Bắc và từ Bắc về Nam nên đã quá nặng chữ LỄ. Do đó, ngày ấy mình không dám nói với cô giáo ấy điều chi ngoài hai chữ : Thưa cô ! Nhưng trong tâm hồn mình ít nhiều đã chất chứa :
Xóa" Trăm năm vách phấn đề thơ
Lòng thương ai biết, dạ chờ ai hay ?"
Mình kiềm lòng học cho hết năm học ấy ! Rồi hoàn cảnh đưa đẩy mình đi học xa và không hề dám biết về cô giáo trẻ đẹp và nhỏ tuổi hơn mình của cái ngày ấy nữa ! Là HSMN hầu như ít có tính chấp cứ và luôn sẵn sàng chia sẻ thông tin cùng bạn đọc ! Bạn hãy vui vẽ và còm thật nhiều cùng bạn đọc, bạn nhé !
Cái đoạn "nhà tôi" nguyên bản là thế này:
Trả lờiXóaÔng người Việt , dẫn bạn Tây về nhà chơi và giới thiệu bà xã:"đây là nhà tôi". Ông Tây ngơ ngác:" Thế cái...cửa nhà ông đâu"!!! :))
Biến tấu thêm :
Xóa- ông người Việt hỏi ông Tây : muốn biết cửa sổ hay cửa cái ??? =))
Chưa hết. Ông Tây hỏi lại cho rõ: Hỏi khí không phải, thế cái WC nhà ông nằm ở đâu?
XóaChuyện người nước ngoài học tiếng Việt trên Internet có nhiều chuyện vui, xin trích dẫn góp vui:
Trả lờiXóaChuyện 1: John sang Việt Nam làm việc đã 2 năm và mới tổ chức lễ cưới với một cô dâu Việt. Sau bài học về đại từ nhân xưng, John rất thích thú và nhập tâm. Nhưng đến buổi hôm sau, vừa "vào lớp", John thắc mắc: "Thầy nói, với người ít hơn mình nhiều tuổi thì là xưng chú - cháu đúng không? Sao tôi gọi vợ mình là "cháu" thì cô ấy lại giận nhỉ ?". Phải giải thích mấy lần John mới hiểu rồi thốt lên: "Ôi trời, sao phức tạp thế".
Chuyện 2: Biến tấu một câu ca qua lăng kính dịch của một chàng "tây" (đã nhiều người biết)
Chuyện kể về một anh sinh viên người Hungary sang Việt Nam làm nghiên cứu sinh môn tiếng Việt. Cuối đợt nghiên cứu, trường ĐHQG Hà Nội tổ chức một kỳ thi gọi là khảo sát trình độ của từng nghiên cứu sinh.
Đề văn ra như sau: "Anh (chị) hãy giải thích câu ca dao: "Gió đưa cành trúc la đà/ Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương". Đọc xong đề, anh chàng sinh viên khoái chí lắm vì nghĩ rằng không có gì là khó, nhất là khi anh có mang theo cả từ điển. Sau một hồi tra cứu chảy nước mắt, xem ra anh ta đã tường tận nhiều điều: "Gió đưa (được) cành trúc" thì ắt hẳn phải là gió to, ý hẳn là có bão.
Với từ "la" anh phân vân giữa hai cách hiểu: Một là "la" là sự kết hợp giữ lừa và ngựa. Hai là "la" anh đoán rằng đề đã in sai, phải là lao mới đúng. Và anh đã chọn cách hiểu này. "Đà" là thanh tà vẹt để tàu có thể chuyển động trên đó. "Thiên mụ": Đàn bà trời - ý hẳn là vợ trời. "Thọ" : Nhiều lần (lâu).
Và cuối cùng anh ta đã cho ra đời một sản phẩm bất hủ: "Trời nổi cơn bão lớn/ Lao xuống tà vẹt đường/Vợ trời đánh một tiếng chuông/ Canh gà húp vội, hóc xương mấy lần"
=))
XóaNgười nước ngoài nhầm lẫn “con” và “cái” làm nên giai thoại:
Xóa- Hồ Gươm là một con hồ đẹp nhất. (sinh viên Hungari)
- Anh mua cho ai cái từ điển này? (sinh viên Căm Pu Chia)
- Hôm nay mưa ba cái. (sinh viên Nhật)
- Hôm qua tôi ăn một cái phở. (sinh viên Trung Quốc)
Ồ, "Hôm qua tôi ăn một cái phở" câu này cũng dễ được hiểu ... hỷ? Cách hiểu ngôn ngữ Việt thật là phong cách!
XóaHá há, bây giờ thì tôi thuộc nằm lòng luôn, động đậy thì gọi là con, nằm im thì gọi là cái. Trộm nghĩ bộ dục nhà mình biên sử ta cũng cho hình tượng như vầy thì con cháu nó dễ học dễ thuộc dễ nhớ có phỏng? He he...
Trả lờiXóa“Từ “con” dùng để chỉ những sự vật thường có đặc điểm hoạt động, nói cách khác là động vật hóa sự vật: con đò (thường di chuyển), con mắt (nhìn, chớp mi), con tim (đập), con đường, con lươn (chạy dài trên đường), con thoi, con dao, con dấu, con nước, con số, con tính, con toán (biến hiện, thay đổi)… Chuyện kể ông Phan Khôi nghiên cứu ngữ học, một lần khoe đã tìm được lí do gọi con gọi cái. Gọi cái đối với những sự vật bất động còn gọi con đối với những sự vật có tính di động. Một người pha trò: Vì vậy mà người ta thường gọi “con ấy” và “cái ấy”. Vốn nghiêm túc, ông Phan Khôi lảng sang chuyện khác.”
Xóa“Từ ‘con” trong một số cụm từ đã biến nghĩa từ tự nhiên sang xã hội, từ con vật sang đồ vật, từ cụ thể đến trừu tượng, mang tính biểu trưng: con bài (đơn vị trong một cỗ bài lá) - con cờ: chỉ phương tiện thực hiện một mưu đồ chính trị, con chạch: bờ đất nhỏ đắp cao chạy dài, con dao hai lưỡi: hai mặt tốt xấu của một sự việc, con đỏ: người dân bị áp bức (Nướng dân đen trên ngọn lửa hung tàn - Vùi con đỏ xuống dưới hầm tai vạ - Nguyễn Trãi – Bình Ngô đại cáo), con lươn: phần ngăn cách được đắp dựng lên chạy dài giữa đường để tách các làn xe, con chiên (cừu): tín đồ đạo Thiên Chúa, con chuột: bộ điều khiển dùng trong máy vi tính - u nổi lên khi bóp mạnh vào bắp tay, con cò: miếng gỗ buộc trên cao để mắc dây trong khung cửi thủ công, con giống: cây nhỏ để trồng, con ong cái kiến: những người thấp cổ bé miệng, con rối: chỉ kẻ hành động theo sự giật dây, sai khiến của người khác, con sâu con mọt: những kẻ tham nhũng, đục khoét, con tim: tình cảm, con tốt, con tốt đen (con chốt - trên bàn cờ tướng): kẻ bị người ta đem thí mạng, con vụ: xoay xở tất bật việc này qua việc khác.”
Nay có dịp học tiếng Việt:
Trả lờiXóa"Với triết lý quý trọng đời sống của người Việt: Nên hai từ phân loại phổ thông nhất là “cái” để chỉ vật vô tri (bị động) và “con” để chỉ sinh vật (chủ động). Cái và con nguyên nghĩa là mẹ và con như trong “ Bố Cái Đại Vương”. Chữ cái nới rộng chỉ những gì có sẵn trong vũ trụ, chữ con chỉ những gì được sinh ra. Con bắt nguồn từ cái cũng như đời sống bắt nguồn từ vật vô tri, và đời sống được quý hơn.
Những vật vô tri nhưng mật thiết đến sự sống hay linh hoạt cũng được gọi là “con”. Thí dụ: con dao, con tàu. Chữ ‘cái’ của vật vô tri khi dùng chỉ người là hàm ý không kính trọng. Thí dụ: cái thằng đó."
VAV: Thiệt dễ thương hen. Nhờ có cô giáo đẹp nên trí thông minh của eng phát triển.
Trả lờiXóahèn gì mấy muội không đẹp lắm nên eng ấy toàn cọp dê bài, hic
Xóa@VAV: như vậy đã có người cho VAV câu trả lời qua bài viết này Nỗi băn khoăn của "con" và "cái" trong tiếng Việt . Thực sự "Tiếng nước tôi" là "là một ngôn ngữ rất giàu", chỉ đọc tất cả các còm đã thấy được sự "giàu" của "Tiếng nước tôi" rồi.
Trả lờiXóaCảm ơn tất cả các CÒM đã giúp mình được an nhiên tự tại ! Nhiều khi hồ đồ cũng được việc đấy chứ !
XóaĐố Quế he: Nac danh là "con" hay "cái"
Trả lờiXóa@TGTB: ND dù trai hay gái trong tiếng Việt vẫn là "con", ở siêu thị này các NDs đều động đậy hết đấy chứ. Riêng về vụ "cái" thì tùy theo tâm trạng người xem hàng thích hay không thích mà gọi là "cái thằng" ND hoặc "cái con" ND, còn giận quá thì kêu: "Cái con... Còm", 'Cái con ... Nac", giận lăm thì kêu "cái con ... " hoặc chỉ là "cái ..." hoặc chỉ là "con ..."
XóaTrai/gái thông thường kêu là "con trai"/"con gái", nếu gái mà nhỏ thì kêu là "cái hĩm", nhưng hình như NDs ở đây cỡ -U50 + U 60 cũng nhiều nên kêu "con" có vẻ không hợp lắm, kêu "cái" cũng không xong, không lẽ kêu "con/cái ... tao/ mày", cỡ cũng ông/bà hết cả rồi??? Sao đây hè? Thật cũng bối rối, khó xử!
Xóagọi là nặc ông,nặc boà....được không ta?
XóaCa dao, lời ru:
Trả lờiXóa“Cái cò cái vạc cái nông
Sao mày giẫm lúa nhà ông hỡi cò?
Không, không! Tôi đứng trên bờ
Mẹ con nhà vạc đổ ngờ cho tôi
Chẳng tin ông đứng ông coi
Mẹ con nhà nó còn ngồi đấy kia.”
Một lần trên tàu du lịch thăm chợ nổi Tiền giang. Trên tàu hết 2/3 khách tây và 1/3 khách Việt. Chàng hướng dẫn viên trẻ có vẻ rất năng động, vui vẻ và có khiếu hài hước. Nó say sưa giới thiệu bằng tiếng anh để khách tây hiểu về 9 nhánh sông Cửu long, về thổ nhưỡng, các vườn cây ăn trái và phong tục tập quán người dân vùng Nam bộ. Số khách Việt không mặn mà gì với hàng lô xích sông tiếng anh đang tuôn trào từ miệng chàng hướng dẫn viên nên họ nên rì rào nói chuyện, cười nói khá thoải mái. Nhiều lúc quá thái. Bỗng nó đi về nhóm người việt và nói lớn: YOU PAI YOU TRAI, I LIKE YOU NAO!. Cả tây cả ta đầu ngạc nhiên nhìn nhau, không hiểu nó nói tiếng nước nào. Nó lại nhấn mạnh YOU PAI YOU TRAI, I LIKE YOU NAO? mắt nó cười cười tinh nghịch, đánh đố, mặt nó dãn ra như đang hỏi 1 bài toán hóc búa và khơi gợi trí thông minh của HS vậy. Bỗng từ cuối thuyền 1 bà la lên: I LIKE HAI YOU! và cười nắc nẻ. Nguyên đám người việt cười ngả nghiêng còn người tây ngớ ra, không biết anh này nói tiếng nước nào và vì sao mấy bà kia cười to thế. Đố các Quế anh chàng này nói tiếng nước nào và nói cái gì?
Trả lờiXóa@LH: Chắc là tiếng Việt rồi thì mấy người Việt mới cười ầm lên chứ. Nhưng có giải thưởng gì không? chứ hồi giờ đố nhiều mà chẳng có thưởng chi hết làm sự thong manh giảm hẳn, buồn quá.
Xóacó nghe qua phiên bản khác na ná nếu LH gõ chữ PAI thiếu H là PHAI.
Xóa-You try you find, find you now ?
-Find hi you !
Đọc qua âm tiếng việt thành nghĩa việt: (thêm dấu sắc vào du nghe quí vị, không can đảm gõ thẳng dấu vì bậy bạ quá, hehe)
-Du trái du phải phái du nào ?
-phái hai du !
phiên bản này không biết giống lời giải của LH không ? gọi là tiếng tầm (bậy) :D
- "You pai You trai, I like You nao"
Xóadịch ra tiếng Việt:
- "Yêu phải yêu trái, ai lại yêu nào"
You pay You Try, I like You Now
XóaI like hai you - tôi thích trên anh
XóaI like hai you - Tôi thích hai anh
XóaQuả là tiếng Việt phong phú nghĩa thiệt ! :)) :))
XóaEm bên phải em bên trái, tôi thích em nào - (YOU PAI YOU TRAI, I LIKE YOU NAO)
XóaTôi thích cả hai em - (I LIKE HAI YOU)
Tóm lại:
XóaDzu phải Dzu trái, ai lại Dzu nào (YOU PAI YOU TRAI, I LIKE YOU NAO)
Ai thích hai DZu (I LIKE HAI YOU)
- Huynh HHP và các MMTQ: Mấy hôm nay không đi siêu thị, nay vào thấy thêm nhiều tiện ích mới, siêu thị được trang hoàng, bày trí gọn gàng, đẹp mắt. Tính năng đếm số lượt ghé siêu thị cực hay, biết được số người đang ở trong siêu thị và cả số người ở các quốc gia khác ghé siêu thị. TL phái nhất cái ni, vì biết khi mình đang lang thang trong siêu thị thì có bao nhiêu người cùng lang thang như miền và họ ở nơi mô trên trái đất này. Xin cảm ơn huynh HHP và các MMTQ!
Trả lờiXóa@Tô Liêm: Chiện, Quế mừ! :D Đặc biệt đó lại là Q. HHP! :) :)
Xóa:m)
XóaLH: Ui đau bụng góa. you đọc theo NM là cái. dì nó bất động. Ha ha. LH kể chiện may mắn được chứng kiến. cười lăn nè. Tiếng anh pha nhớt tiếng MN. Potay
Trả lờiXóaLH đố ở đây là thuần Việt, phải không LH?
Xóa@ ND 1:34:00 09-09-2014....Hổng bít là "CÁI" hay "CON" đây??? cứ nói đại ra đi có bậy bạ chi đâu mừ...Em thì em trả lời như ri :"You pai you trai,l like You nao" Dzú phải dzú trái,anh(chị) thích dzú nào?....1 bà la lên: l LIKE HAI YOU -Tôi thích hai dzú ...và Mis LH cười nắc nẻ..nguyên đám Quế cười ngả nghiêng...
Trả lờiXóa- Mis LH pai thuong cho em hai trai Bau HOLO.. ha..ha...
@ ND 1:34:00 09-09-2014....Hổng bít là "CÁI" hay "CON" đây???
Xóađàng ấy hỏi đàng này (you) hay hỏi về chữ du sắc (tiếng việt) là Cái hay con ? nói nghe nè Q Nhí, tên đàng ấy mà đọc kiểu giải của mình là cũng căng lắm nha , nhứt là chữ Q, ngại muốn chết :p.
dậy đàng ấy là cái hay con ?
Đàng ấy dui tính, tui phái đàng ấy nha. Tại trang này có thầy cô là bậc tiền bối và các huynh tỷ đọc nữa, nên tui nói lấp lửng cho vui và không phô. chứ đi nhậu với cạ cứng tàn nói quạch tẹt với xài tiếng ĐM , tiếng Đức. dậy đàng ấy biết tui con hay cái rồi he ! hơn nữa cũng tôn trọng quế nữ nên nói xa gần cho lịch sự đó mà. Bài này tuy MF để nhãn tào lao, đám mình còm tè le. Nhưng bàn sâu vào thì rất hay.
chuyện trà dư tửu hậu nhậu xả stress quên mệt. Nhưng khi dạy cháu nội học là đúng lý thuyết : phải giữ gìn sự trong sáng của tiếng việt ! :D
Vui nhưng đừng phô vì đề tài này tuy MF
tỉ MF, câu cuối bay mất khúc sau, nặc tui không nhớ mình đã nói nhảm cái rì nữa ??
Xóa:)
@Nd 19:16:00 09-09-2014: Tưởng nhậu xỉn rồi còm nên quên mất mình còm chỗ nào chứ! Giống tui.
Xóa@Nặc danh19:16:00 09-09-2014: Quắc cần câu ùi, cao tay lắm thì cũng "nói nhảm" giống khúc đầu thui! :D
Xóa-Mis LH : Dzú phải dzú trái, ai lạy dzú nào ?..... Tôi lạy hai dzú...LH lại cười nắc nẻ rùi kìa..Hết bịnh nhá.
Trả lờiXóa- Q.N: Đợi đấy, mis LH sẽ thưởng cho Q.N 2 trái bầu... của LH... trồng! :D
Xóa@Q.N: trả lời được đó, theo mình cho hợp lý thay động từ "lạy" bằng "lấy"?
XóaTIẾNG VIỆT THỰC và TIẾNG VIỆT GIẢ ?
Trả lờiXóaCách ngày nay hơn 50 năm có một người viết rằng :
" Có vú giả, tóc giả, chứng chỉ giả, dân chủ giả ... nên cũng có người Việt Nam giả và Việt Nam thực.
...Chúng ta đã nói về con người Việt Nam đích thực,về văn hóa dân tộc, nhưng vấn đề là chúng ta " có nên " thực sự nói về văn hóa trong hoàn cảnh này không ? Và văn hóa muốn nói là văn hóa nào ?
Trước nhất, không thể hiểu văn hóa chỉ như những công trình nghiên cứu, biên khảo " thuần túy "hướng về " dĩ vãng " như sử học, khoa học nhân văn, nhân chủng học, văn học nghệ thuật ... Mặt khác, văn hóa chúng ta nói đây cũng không phải là thứ văn hóa " thưởng ngoạn " có tính cách sách vở, nghệ thuật dành cho một số người thưởng thức, chiêm ngưỡng với nhau .
Trái lại, phải hiểu văn hóa theo nghĩa rộng rãi hơn, đó là nếp sống " thể hiện " qua cách thức cảm nghĩ và làm của người Việt Nam trong những lĩnh vực kinh tế, chính trị, xã hội, giáo dục, giao tế... Tất cả đều bao hàm một quan niệm về văn hóa, nền văn hóa này có tính cách chung cho một tập thể nên nó là văn hóa dân tộc.
Hiểu theo nghĩa đó, bà mẹ già mù chữ vẫn là người có văn hóa, vì bà mẹ ru con mang trong mình những kiến thức, những lối sống, lối suy nghĩ, cách thức ru con, tuy bình dân nhưng vẫn sâu xa, vă vẻ, và có tính dân tộc ( ca dao, tục ngữ, lời thánh hiền, chuyện cổ tích ...) "
(C)
--------------------------
Bạn đọc thêm vui !
- Huynh VAV: Chữ (C) ni có giống chữ C của huynh TGTB không vậy? Kẻo huynh HHP lại cắt phéng đi như trong entry của huynh TGTB, lúc ấy huynh đau quá không thể làm thơ tình nữa thì gay, giống như huynh TGTB bị đau quá không thể viết tiếp entry "DŨNG SỸ QUẾ", làm cho các Quế ngóng trông dài cả cổ nè!
Xóa@Tô Liêm:Cũng loay hoay mãi mới tìm ra tiện ích online này ,xem nó mình cũng thích như TL vì cảm giác vui vui khi vào thăm trang.
XóaTô Liêm ơi : Dẫu cho đ/c ấy : Có cắt cụt cái của cụ, cụ cũng cứ còn ...
Xóa@HHP: Chúc mừng và cảm ơn HHP đã sơn, sửa, tu chỉnh từng bước ngôi nhà chung - siêu thị.
Xóa@VAV: khi dẫn đến cụm từ "văn hóa" mà VAV đề cập, mình thấy hay. Trước đây người ta hay sử dụng cụm từ "văn hóa" thay cho trình độ học vấn, thật không chính xác. Khi đó có hiện tượng có "văn hóa" nhưng hành đông không "văn hóa", như TS là một ví dụ. Từ vựng, ngôn ngữ Việt luôn động đậy và thay đổi tùy theo cuộc sống trong xã hội cụ thể, nhưng do người Việt luôn hướng đến "Chân Thiện Mỹ" nên sẽ tiếp tục phát triển.
@TL: VAV có thói quen như ai đó ngày xưa khi hoàn thành tác phẩm là in dấu đỏ thể hiện tác quyền, như mấy bài mà VAV đăng đàn đều có cả đấy. Hì, hì khi thất lạc còn nhận ra cái của mình.
XóaLH cười nắc nẻ thiệt, các quế cũng nắc nẻ mà. Thằng hướng dẫn viên đó nó cứ dơ hai tay lên, vừa cười to vừa la lớn I LIKE HAI YOU! OKE! I LIKE HAI YOU! Nó còn dịch qua cả tiếng anh, thế là Tây, Ta đều cười nghiêng ngả. Có ông tây còn đứng lên dơ cao ngón tay cái nhại lại OKE! OKE! HAI HAI (hay hay). Có ông thì vừa cười đỏ mặt vừa chỉ vào 2 cái đó nơi ngực mình. khà khà. Mời các Quế 1 chầu cafe cười dui . he!
Trả lờiXóa