Thân phận giám thị (cán bộ coi thi)
Vài năm trở lại đây vì nhiều lí do MF không tham dự coi thi tuyển sinh. Năm nay cũng tính chuồn, nhưng bận bịu rồi quên mất cái thời hạn đề xuất, thôi chặc lưỡi chịu khó một lần vậy. Thế là nằm trong danh sách coi thi cả 2 đợt (hic). Cái chân chạy của MF đương nhiên là rất ghét việc bị chôn trong phòng thi từ 6h sáng đến 6 h chiều… lại thêm phải theo dõi hành tung của thí sinh, phải …phải… toàn là phải tiêu thời gian và sức khỏe vào những việc không thích làm… đương nhiên đó là nghĩa vụ của nghề, nhưng, khi mà mà người ta coi đó là một việc rất quan trọng, thì ngoài chủ thể thứ nhất là thí sinh ra, thân phận của chủ thể thứ hai là giám thị lại rất bọt bèo… vài năm trước được bồi dưỡng toàn đợt (xả óa 3 ngày coi thi) được 18 vạn, nay là 24 vạn, trong lúc phải dậy từ 4-5h sáng mới kịp đến điểm thi, bỏ bê nhà cửa con cái cả ngày, rồi căng thẳng với các qui chế, thủ tục… đến tận 6h chiều, mà hễ xảy ra chuyện gì là lãnh đủ, kể cả bị bêu lên báo, đuổi ra khỏi ngành! Hic
Bởi vậy chuồn được trong cơ chế cho phép, là MF chuồn!
Thí sinh đang dần thể hiện tầm người Việt
Thêm nữa, MF ghét vụ phải chăm chắm liếc ngang liếc dọc, vài chục năm đi dạy, lũ ranh con kia tưởng qua mắt được mấy cái hành tung và ánh mắt lấm lét đáng ngờ, cũng chính vậy mà khi cho học sinh thi hết môn của mình, MF thường cho đề mở, mở tài liệu thoải mái, có điều chỉ ai biết mở chỗ nào, vận dụng tư duy thế nào để luận vấn đề thuyết phục nhất thì mới có điểm cao. Tuy nhiên ít ai trượt, ai mà đã trượt nghĩa là không biết làm thế nào để sử dụng tài liệu có trong tay để giải quyết một câu hỏi, mà đã như vậy thì cũng nên … trượt. Vài năm sau khi MF làm thì thấy nguyên Bộ Trưởng NTN khuyến khích mọi người sử dụng phương pháp này! Thật là ý tưởng … lớn nhỏ gặp nhau! Tuy nhiên bi giờ họ lại buộc làm cái ngân hàng đề, rồi nộp ban khảo thí, ban này có quyền sử dụng bộ đề này để ra đề thi mà không cần giảng viên môn học thực hiện! Nhưng vì họ không phải trong chuyên môn, nên chuyện chọn đề đôi khi cũng hết sức kỳ cục. Thôi, đành vậy, sống dưới gầm trời…
Đợt 1, coi khối A, coi thi khối này khỏe nhất, các sỹ tử thường học giỏi nên khảng khái, ít bày trò “quay phim chụp ảnh”, tài liệu, hỏi han, làm được thì làm không thì thôi. Đến đợt 2, coi khối B, thường khối này mệt hơn, có những năm MF phải coi cả khối C, khủng, xong là “phim ảnh” thả bay rợp “phim trường”, có việc cho mấy bà đồng nát vào làm việc.
Mấy năm nay, có thể xem xét nhiều lí do: phương án điểm sàn, qui chế thi được Bộ GDDT thắt chặt, nhưng theo MF thì: con người Việt đang lấy lại dáng đứng của mình trong chính lớp trẻ này! Tại những nơi MF thực thi nhiệm vụ, trong phòng thi rất hiếm có những hành vi đáng tiếc, sau buổi thi, không hề có một “phim” nào rơi, có thể có người nói : thời buổi công nghệ cao mừ! Ừ cũng đúng, nhưng ví dụ như kỳ thi thứ hai này (Khối B,C,D), hơn 600 ngàn sỹ tử, mà chỉ 203 tên vi phạm và chỉ 56 tên bị xử lý vì mạng điện thoại di động vào, thì quả là rất khiêm tốn! Kể cả như vậy, thì đây là một vấn đề hết sức tâm lý, vì thí sinh đi thi xa, mỗi cái cục alô này giúp việc tích cực hàng ngày, với chúng nó, đó cũng là khoản tài sản kha khá, nên không dám gửi cho ai, tưởng tắt nguồn rồi là yên, nhưng cái chuông báo thức đâu có để cho yên? Mà không để báo thức thì tối học, sáng quên đi thi là cái chắc, kể cả ngồi chờ cổng trường mở cửa ở quán nước đâu đó, rồi … ngủ quên! Thế là cái công cụ này khi không đi tố cáo chủ, và chủ đương nhiên bị đình chỉ thi một cách oan ức nhưng mà đúng qui chế!
Làm giám thị hành lang
MF ớn chiện phải ngồi trong phòng, lấy cớ đau lưng xin ra làm giám thị hành lang (gọi cho oai là cán bộ giám sát phòng thi), nhưng cũng phải sang chiều ngày thứ hai họ mới cho ra. He he, lần đầu tiên trong đời làm ráo được làm giám thị hành lang, chỉ lui tới dòm dòm ngó ngó, thỉnh thoảng có cớ đỡ chồn chân là về phòng hội đồng lấy thêm giấy thi, mục cảnh các lãnh đạo hội đồng và các thư ký vắt chân chữ ngũ sung sướng uống trà, tán gẫu… Giám thị hành lang vô lo, đi lại khá thư giãn, đi muộn về sớm tí không vấn đề gì, lại có thể ngắm nhìn trời mây non nước mà tiêu dao thời gian (vưỡn thiệt thà hổng dám làm việc riêng). Tuy nhiên, (có lẽ do lần đầu), cảm giác có một điều gì đó rất lạ, thấy rùi: đó là thấy mình trở nên … vô bổ! Và những người trong kia, vất vả, nhưng họ có thiên hạ, còn mình ngồi đây mà … vô thiên hạ! Như vậy nghĩa là mình không có cơ hội để nhắc: dậy làm bài đi con, đừng gục đầu vậy ngủ quên mất! (Rút kinh nghiệm Quế con ngày thi vô lớp 10 môn toán ngủ quên 15 phút). Còn 15 phút nữa thôi nha, còn câu trắc nghiệm nào chưa có phương án trả lời thì tô đại vào, chẳng thà 25% cơ hội trúng còn hơn mất trắng! (Lại vì chiện Quế con hôm thi đại học, về méc môn lý có 6 câu con chưa tô, hỏi sao, con chưa tìm ra phương án đúng! Hic). Hết giờ rồi, nộp bài, trời nóng, ăn uống cẩn thận, dè chừng cơm hến, tối ngủ sớm, mai nhớ đến thi đúng giờ, đi đường coi chừng xe cộ… Phần nhiều sỹ tử của MF ở xa xứ tới mừ… Không biết năm nay nhiều Quế con cơm niêu nước lọ không nhỉ?
Q.MF