Câu chuyện 1:
Tết ni dành nhiều thời gian cho nhà, MF ít ra đường. Nhưng ông bà mình có nói: Mồng Một Tết Cha, Mồng Hai Tết Mẹ, Mồng Ba Tết Thầy.
Người Thầy MF có thể đi thăm dễ dàng nhất đó là thầy Trương Bé, thầy giáo dạy môn hội họa năm cấp 2 khi ở trường Nguyễn Văn Bé. Tại sao mình sẵn có thầy một bên lại không thăm? Nhưng cũng mãi mồng 7 hai mẹ con mới đến thầy. Đến nhà, thầy mừng rỡ mở rượu vang, chiên bánh Tét chiêu đãi mẹ con Quế. Vì vậy chỉ định thăm thầy cái rồi đi, mà ngồi lần khân chuyện trò từ chiều đến tối, những chủ đề không dứt với họa sỹ Trương Bé, nguyên thầy giáo dạy họa cho tụi Quế, nguyên hiệu trưởng trường ĐH Nghệ Thuât Huế, nguyên UV Thư ký Ban chấp hành Hội Mỹ thuật VN - UV Hội đồng Nghệ thuật TW Hội Mỹ thuật VN, hiện và mãi là họa sỹ trừu tượng tài danh Trương Bé.
Đang nói chuyện, thầy nói để thầy tặng cái này, thầy đi vào trong lấy ra quyển sách thầy mới xuất bản, dù là không lạ gì những bức họa cực kỳ ... "khó hiểu" của thầy, nhưng MF bồi hồi khi thầy cầm bút ký tặng tập "Thiên Địa Nhân".
Tới lúc có cặp vợ chồng trẻ học trò cũ sau này của thầy đến thăm, mẹ con mới rút lui. Nhưng vì cậu trò cũ này là một giáo viên dạy vẽ của một trường Tiểu học ở trong Quảng, hắn tròn mắt ngạc nhiên khi thầy giới thiệu MF là trò cũ của thầy, bây giờ là TS Sinh học. MF mới nán lại để kể với hắn về câu chuyện "bức tranh mùa thu vàng của Levitan" thời trường Nguyễn Văn Bé, cái cớ vì sao thầy họa sỹ của hắn lại có trò cũ làm nghề "sinh học", hắn ngạc nhiên nữa là cái cô này còn nói là thành công trong nhiều nghiên cứu nhờ hiệu năng của bài giảng "mùa thu vàng" thầy ám ảnh vào bộ nhớ thuở học lớp 5, cái cô này còn thao thao với thầy về "cõi vĩnh hằng", "con đường Vladimir"... Bảo với hắn rằng, không phải chỉ mình tôi "bị" như vậy đâu, em hãy tận dụng cơ hội gieo vào các lứa trò của em những ám ảnh quyền năng như thế...
Và còn kể cho hắn nghe một chi tiết về tính cách của một thầy giáo của HSMN như sau:
Cách nay khoảng mười tám, mười chín năm, hội HSMN tại Huế tổ chức gặp mặt bạn bè và thầy cô trước Tết, khi nhận điện thoại mời, có một anh HSMN, có vị trí kha khá trong tỉnh, nói: "anh không đến được, vì buổi đó anh có một cuộc gặp mặt quan trọng lắm!" OK, lý do rất chính đáng, vì anh đang là người của Nhà Nước, sau đó mới là bạn bè, bạn bè cũ chỉ là hội hè để thỏa nhớ nhau mà thôi. Lúc gặp mặt, thầy Trương Bé, Hiệu trường trường ĐH Nghệ thuật Huế, xuất hiện. Các trò vui sướng đón thầy, thầy nói một câu mà găm vào đầu MF từ ấy đến giờ: "Chiều nay lãnh đạo tỉnh mời các thủ trưởng đầu ngành trong tỉnh, nhưng với thầy, cuộc gặp mặt này quan trọng hơn!"
Thầy nói mới biết, Tết này thầy rất bận, vì có bà cô ruột ngoài quê bị tai biến, bà không có con, bà em ruột nuôi bà hơn năm nay cũng đã ngoài 85, nên thầy đưa vào đây, Tết người làm không có, tự tay thầy hằng ngày tẳm rửa, vệ sinh, tã lót, nấu nướng cháo lao cho bà. Lòng MF chùng xuống, thấy xấu hổ, vì MF hơn ai hết hiểu hoàn cảnh này, nhưng MF là con gái chăm cha mình, mà đôi lúc thoáng nghĩ: mình cũng đang bước về xế chiều, lẽ ra tuổi này mình phải được gia đình ưu tiên!!! Còn thầy, cháu trai đã 75 tuổi chăm bà cô!
Các Quế có thể tham khảo một vài bài báo viết về thầy trong các link sau:
http://daidoanket.vn/i/thien-dia-nhan/128147
http://www.vietnamfineart.com.vn/Story/Tapchimythuat/2016/11/5381.html
http://dantri.com.vn/giai-tri/xem-bo-tranh-moi-cua-bac-thay-tranh-son-mai-truu-tuong-hue-1333956745.htm
http://soi.today/?p=68993
http://www.huefestival.com/?cat_id=485&id=3096
http://thanhnien.vn/van-hoa/sac-mau-truong-be-72046.html
http://truongtoc.com.vn/view/article/318/
Câu chuyện 2:
Mấy ngày trước khi thăm Thầy Trương Bé, MF và Quế con thăm gia đình nhà thơ Ngô Minh (Có vẻ như Quế HHP rất kết nhà thơ này). Dù thời gian rất khó, nhưng mẹ con MF không thể bỏ qua người anh này. Những gì gia đình anh chăm sóc gia đình MF thì không kể hết. Nhưng có một chi tiết làm MF luôn nghĩ về anh và gia đình anh. Năm 1999, MF đang đi thực địa tại Cần Thơ thì cái lụt lịch sử xảy ra. MF khóc hết nước mắt tại Cần Thơ vì thấy TV toàn đưa tin lũ trôi và chết chóc ở Huế, mọi người ở Cần Thơ không có gia đình ở Huế xem TV còn không cầm được nước mắt, huống chi MF để hai đứa con thơ ở nhà cho cha mẹ già trông coi. Không thể điện thoại, không thể bay về. Nội bất xuất, ngoại bất nhập. Ngày đầu còn liều điện thoại được cho anh GĐ sở Công An, anh hứa sẽ ghé qua coi tình hình nhà rồi báo cho, anh là người cuối cùng còn pin điện thoại, nhưng không thể có tin phản hồi, vì đến anh cũng .. hết sạch pin dự trữ. Hic. cho đến một tuần sau mới có thông tin và đường bay thông, bay về nhà, thấy cha còng lưng hơn, và mẹ đi chập chững hơn vì dọn bùn sau lụt ra khỏi nhà. Cha mẹ và các con kể về ông ngoại lội cầu ga ngập nước lên ga mua bánh mì cho cháu mà rùng mình, vì ông chỉ đi trong trí nhớ, chơ cầu không nhìn thấy...
Và câu chuyện của anh Ngô Minh là: Trước lụt ít lâu anh gặp tai nạn, người ta phải mở xương sọ anh ra để ổn định cái bộ não tài năng của anh đang giập nát chảy máu, rồi ráp vô khâu lại khi lụt xảy ra. Đang vậy, nhưng thấy lụt, anh không chỉ ngồi ngẫm về thân phận cái não của mình, mà nghĩ đến gia đình bạn bè, vì nhà anh ở trên đồi cao, nên anh không ung dung nhìn lụt, mà lo lắng hối hai thằng con trai của anh kiếm thuyền bơi về "vớt" mấy nhỏ nhà MF lên nhà anh cho an toàn! Mặc dù mấy nhỏ nhà MF không đi, nhưng câu chuyện ân tình đầy nhân văn này MF mãi ghi nhớ.
Tết nay đến nhà, thấy chị ốm nằm một chỗ, anh mới mổ cả hai mắt, còn sưng tấy. Thấy khách đến, anh cười "sật sật" như vẫn thế, nói, anh tặng mẹ con cái này, rồi bê ra bộ sách còn nguyên khối anh mới in, nói là lần trước ốm nặng, nghĩ chuyện lâu dài, đã tập hợp và in bộ này, trong này bao gồm thơ của anh, văn của anh, ký của anh, phê bình của anh cho người ta và người ta viết về anh.
Đó là hai "lộc sách" mà MF hân hạnh đón nhận đầu năm. Một điều thú vị nữa, là sau Tết, mẹ con Quế du xuân về thăm một ngôi nhà vườn rất lãng mạn ở làng Tiên Nộn, nhà của Bác Sỹ Nguyễn Tích Ý. Đang đắm mình với bức vườn rực rỡ mai vàng của ông bên hạ lưu dòng sông Hương, Bác Tích Ý với cô em gái rất đẹp lão của Bác là Cô Điểm mời vào nhà uống nước. Ngước lên giá sách, chỗ trưng bày những tác phẩm trang trọng của gia đình, đập vào cặp mắt ngỡ ngàng của MF là: Bộ sách mượt mà đằm thắm của anh Ngô Minh và tập sách sang trọng của thầy Trương Bé. Quả là xứ sở của Thiên, Địa Nhân ...
|
Tập sách của thầy Trương Bé |
|
Lời đề tặng |
|
Tuyển tập của anh Ngô Minh |
|
Nụ cười lấn lướt tai nạn và bệnh tật của nhà thơ "Quà Tặng Xứ Mưa" |
|
Mẹ con Q.MF với anh em Bác Sỹ Nguyễn Tích Ý |