Tôi không chú ý những đoạn đầu và đoạn cuối,tôi không biết Quế vợ của tác giả nói gì.Tôi tập trung ở 2 bức ảnh Xưa và Nay và đoạn thơ có 8 câu, với 8 lần xin của tác giả.
Tôi biết tác giả có một mối tình đẹp của ngày xưa.Đấy cái ngày xưa với con người khó tìm thấy ở một nơi xa lắc: đạo mạo, kính đen, tóc đen,áo quần thắng nếp.Có thể ở người khác họ sẽ đứng thẳng,nhưng không tác giả đứng tựa với một điểm tựa vững chắc nhất để đắm đuối nhìn về một người con gái yêu anh.(ảnhXƯA)
Tiếc cho tác giả,thời gian, chiến tranh,thời cuộc tác giả và người con gái ấy không về bến đổ.
Ngày hôm nay ,sau hơn 40 năm với mái đầu bạc trắng,bên chiếc bàn đơn sơ ,sở hữu chiếc quần đùi bạc nắng,tác giả đăm chiêu nhìn về xa xăm.......
Tác giả vừa hát xong một đoạn trong một bài hát nào đó mà ca sĩ Cẩm Vân đã hát ngày nào, có phần bịa thêm một chút để hợp với lòng tác giả: Anh ôm được cả đất,Anh ôm được cả trời mà sao Vinh ơi........mà sao Vinh ơi... không ôm nỗi trái tim một con người.Bất chợt vợ tác giả vừa ra đứng ở sau lưng .Tác giả chùng xuống đăm chiêu nhìn về xa xăm......(ảnh Nay)
.....Nước trong các cốc đã hết, gói thuốc chỉ còn điếu lẻ, tác giả lấy chiếc điện thoại trên bàn, định nhắn một vài lời yêu thương về một người con gái phương xa thuở nào ấy, nhưng tác giả chợt tỉnh lại vì phía sau là một bức tường lửa (vợ anh) mà sóng điện thoại đời mới của anh không xuyên qua được.Tác giả chùng xuống đăm chiêu nhìn về xa xăm........(ảnh Nay)
.......Người xem cảm nhận và rất tin tưởng ở một nơi xa người con gái của anh thuở nào,cũng chùng lại một chút và cũng đăm chiêu nhìn về xa xăm...
......Người viết đến đây bất chợt nhớ ra,trong facebook của mình ngày nào,tác giả Bùi San San với ""Một chiều ngược gió"", biết đâu khi đọc tác giả VAV vợ Quế và người phương xa ấy sẽ tìm được một chút gì của riêng minh trong đó,và để rồi cùng đăm chiêu nhìn về xa xăm.....
Em ngược đường ngược nắng để yêu anh
Ngược phố tan tầm,ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du đi vô định cánh chim trời
***
Em ngược thời gian,em ngược không gian
Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng
Em đánh thức nổi buồn,em gợi khát khao xanh
***
Mang những điều em sẽ nói cùng anh
Chợt sững lại trước cây mùa trút lá
Trái đất sẽ thế nào,khi màu xanh không còn nữa
Và sẽ thế nào khi trong anh không em
***
Em trở về im lặng của đêm
Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
Phố bổng buồn tênh,bờ vai hút gió
Riêng chiều này,em biết có mình em
Riêng chiều này Vinh nhớ hát (H) với vần ỒN có RÊ (g).....Câu này của người viết.......
Bạn Trường HSMN-Nguyễn Văn Bé: LỆ ĐÁ
2 năm trước
nghỉ hè quậy các Quế một chút và bây giờ tạm biết lên máy bay vào Vũng tàu thăm con.Biết ở nơi ấy có Quế nào không?
Trả lờiXóaGhé Xì Gòong chơi anh Đào ơi ời .
Trả lờiXóa@Anh Đào : H1 anh bảo là nhân vật chính đang nhìn về người con gái yêu anh ấy . Thế mà theo ánh mắt Ráo thấy anh ta đang nhìn xuống đất . Còn H2 thì đúng là "đần ra như bã chuối mục".Nể ( là sợ đóo )Quế phu nhân đến thế là cùng . He he .
Trả lờiXóaNgày ấy muội mới mười ba/Khóc nhòe dổ mệt thế mà nhin chi/Đào tôi nhận phải phong bì /Nó luận gì gi đẻ được nhận thêm...
Trả lờiXóaNgày ấy chúng muội 13 .
Trả lờiXóaKhóc nhòe dỗ mệt biết gì đến yêu .
Xin huynh nói rõ đôi điều .
Yêu huynh ngày ấy , ai liều thế ta ???
Lủ muội không khóa chẳng còng
Trả lờiXóaNên chớ có hòng làm việc điều tra
Rủi huynh bị đánh khai ra
Lấy gì lủ muội tóm qua pháp đình???
Nay xin lủ muội làm thinh
Để huynh tự tình nó sẻ thành thơ