Thân tặng các bạn HSMN nhân dịp kỷ niệm 40 năm Khu GDHSMN Quế Lâm
Nắng trưa nhẹ rắc hoa vàng
Tay cầm tấm Thiếp (*), ngỡ ngàng như mơ !
Bao nhiêu con mắt ngây thơ
Bao nhiêu câu nói dại khờ còn đây …
Đã bao mùa gió heo may
Với bao lá rụng rơi đầy trong ta …
Em là nụ, em là hoa,
Em là chồi biếc, em là mầm xanh …
Thầy Cô như ngọn gió lành
Ru em với cả tâm tình nặng sâu
À ơi em ngủ đi mau
Mẹ Cha đánh giặc còn lâu mới về.
À ơi em ngủ ngoan nghe
Có Thầy Cô Má chở che đỡ đầu,
Bão giông băng giá bao lần
Dù gian khổ chẳng ngại ngần em ơi !
Trí khôn đâu phải ở Trời
Từ trong TRANG SÁCH sáng ngời TUỔI THƠ.
Cuộc đời đẹp những ước mơ
QUẾ LÂM ngày ấy, bây giờ là đây,
Bồi hồi tay nắm chặt tay
Rưng rưng dòng Lệ, đắm say Tình Đời ! …
Thầy NGUYỄN QUỐC THÁI ( Tổng phụ trách ĐỘI cấp I NGUYỄN VĂN BÉ )
* Thiếp : thư mời dự lễ kỷ niệm 40 năm thành lập khu GDHSMNQL-TQ
Bạn Trường HSMN-Nguyễn Văn Bé: LỆ ĐÁ
2 năm trước
bài thơ quá hay , ráo mang ra khoe ở siêu thị . Cám ơn QUẾ nhìu .
Trả lờiXóaTui nhớ 1 buổi tối , gần Tết , cả phòng cứ lục đục , không ngủ . Thầy Thái đứng trước cửa hồi nào không ai hay , phát hiện ra thầy , cả bọn nín khe , thầy nhẹ nhàng :
Trả lờiXóa- Thôi ,ngủ đi các con
Được thể , cả lũ lao nhao :
- Kể chuyện đi thầy
- Thầy hát đi thầy
- Cháu nhớ má quá ...
- Cháu nhớ nhà quá...
...
Tui chui ra khỏi mùng , ngồi ngó thầy trân trân , thầy đi tới ,vỗ về :
- Nằm xuống ngủ đi con , ngoan cho ba má đi đánh giặc
Rồi thầy cất giọng hát bài "Ru con Nam bộ"
Tui nắm chặt tay thầy , vừa nghe vừa khóc ti tỉ , rồi ngủ hồi nào không hay
Lúc đó , " chúng em là học sinh lớp 1,trường chúng em là tên trường Nguyễn Văn Bé..."
Tui nhớ 1 tối gần tết , cả phòng cứ lục đục hòai , không ngủ được . Thầy Thái đứng trước cửahồi nào không ai hay , khi phát hiện ra thầy , cả đám hết hồn , nín khe .Nhưng thầy chỉ nhẹ nhàng :
Trả lờiXóa-Ngủ đi các con
Được nước , cả lũ nhao nhao :
-Kể chuyện đi thầy...
-Hát đi thầy...
-Cháu nhớ má quá ...
-Cháu nhớ nhà quá...
Tui chui ra khỏi mùng , trân trân nhìn thầy , thầy đến bên tui vỗ về:
-Nằm xuống ngủ đi con , ngoan cho ba má đi đánh Mỹ
Rồi thầy cất giọng hát bài " Ru con Nam bộ" , tui nắm chặt tay thầy , nhắm mắt , vừa nghe vừa thút thít... và ... ngủ lúc nào không biết
Lúc đó , tụi tui mới từ trường Võ Thị Sáu lên lớp 1 Nguyễn Văn Bé được vài tháng
Nhớ thương lắm "LỜI RU TRÊN ĐẤT QUẾ LÂM"
NHỚ TẾT QUẾ LÂM !
Trả lờiXóaXuân về, ta nhớ Xuân xưa
Nhớ Sông, nhớ Núi, nhớ Đào Quế Lâm,
Nhớ Trường cũ, nhớ Thầy Cô –
Mỗi độ TẾT đến : Nồng nàn VUI, SAY !
VUI : Không khí chuẩn bị đón TẾT
Thầy với trò háo hức thi đua
Vệ sinh trường lớp, làm Bánh Mứt,
Vẽ cờ hoa, so bì Pháo nổ to,… !
SAY : Cái Rét mùa Đông rừng Quế
Làm ửng hồng hai má ngây thơ,
Yêu thương ngập tràn cả Trời Đất,
Muôn lối tưng bừng tiếng nói, reo,…!
Đố ai kể hết TẾT xưa,
Đố ai quên được Tháng Ngày Quế Lâm !
Bây giờ Xuân đến lâng lâng
Rưng rưng ao ước TUỔI THƠ TRỞ VỀ !
Một năm nào đó, MF quên mất rùi, có người gọi cổng, MF ra thấy có mấy bóng người thấp thoáng, nhìn ra thấy chị Hòa "Trố" và một người lớn tuổi đứng cạnh, MF buột miệng "thầy Trịnh!", đột nhiên từ bên cánh cổng một người khác xuất hiện: Thầy Thái!! Thầy nói: thầy định núp để Hòa hỏi coi thử nó có còn nhớ thầy không đã, nếu không thầy đi luôn! Nhưng thầy Trịnh (MF chỉ gặp thầy Trịnh khi về Đông Triều) mà nó còn nhận ra, thì thầy cớ gì phải núp!! he he, thầy Thái rất nổi tiếng của chúng ta, ai mà quên được thì không bao giờ là một Quế!
Trả lờiXóa*** 1 Bài THƠ từ xứ HUẾ gửi về :
Trả lờiXóaNhững hạt giống gieo từ đất bạn
Tránh đạn bom , bảo vệ tương lai.
Chúng ta lớn lên từng tháng từng ngày -
Sự chăm chút và niềm tin của đảng !
Như một gia đình " Quế Lâm " thân thiết lắm ,
Thiếu mẹ cha , nhưng có bạn , có thầy cô .
Một vùng đất từ thuở ấu thơ ..
Nay khắc khoải mằm trong tim bạn !
Tên đất , tên thầy cô , tên bạn bè ...
Trên trang web.... giờ đây ... là máu thịt ...
Là trái tim ...
Là nỗi niềm ...
Của những đứa con xa gia đình , xa Tổ quốc ...
Cùng nhau hướng về một chân trời xa ...
Trong máu lửa ... Miền Nam !
Cựu hsmn QL : Nguyễn Thị Liễu - TP HUẾ
Bài thơ của tỉ LIỄU tựa là gì dạ , để ráo mang sang gian chính .
Trả lờiXóaHồi đó cứ 7 h tối là phải lên lớp tự học đến 9h . Mưa , gió , rét buốt cũng thế . Trời ui là buồn ngủ . Nhưng mà ngủ hoặc nói chuyện hoặc làm việc riêng là bị cán bộ lớp cho vào sổ bìa đen ngay . Vô cố mà bị đám sao đỏ bắt được thì thôi rùi .Trong những tối khổ sở đó , thỉnh thoảng thầy THÁI lại xuất hiện , còn sướng hơn gặp ông bụt , cả lớp hò reo ầm ĩ và năn nỉ thầy kể chuyện cho nghe . Thầy kể sao mà hay đến thế , hết giờ phải về đi ngủ nhưng cả lớp chẳng chịu về , cứ năn nỉ thầy kể tiếp .
Trả lờiXóaLại "Hùng đầu bò"???
Trả lờiXóaSao "lại HĐB ?" ?
Trả lờiXóaHung dau bo la ai ?
Trả lờiXóaSao lai Hung dau bo ?
TẠI VÌ LÀ HÙNG ĐẦU BÒ VẬY THÔI
Trả lờiXóaÔi giời , chết cười với Hùng đầu bò . Nhân vật này chắc đặc biệt zữ lém nên chỉ mới có cái tên thui mà đã có tới 5 cái còm . He he .
Trả lờiXóaHùng đầu bò không biết có phải là Phạm Tiến Hùng ( lớp 7A năm 1974 ở Quế Lâm không ? )
Trả lờiXóatrong dịp lễ 40 năm trường học sinh miền nam Quế Lâm tổ chức ở Đà Nẵng tháng 6 năm 2007 thấy có Phạm Tiến Hùng lên sân khấu hát bài " ra khơi nhờ tay lái vững " ?
Nó đó !!!
Trả lờiXóaNhắc đến thầy Thái đến giờ tui vẫn mang cái tiếng oan đấy. Số là năm lớp 4 lớp tui ( thầy Tăng Thanh-má Bưởi )có trồn đám ngô tốt nhất trường, khi bắp héo râu thì bọn tui lên cấp 2, đám ngô êể lại cho trường. Chẳng biết trời xui đất khiến thế nào một đêm đám nghịch tặc nào bé trộm. Thế là sáng hôm sau đến trường chơi, thầy Thái liền bảo tui sao lại phá đi (tui được tiếng là không ngoan lắm)...Oan quá, tên nào làm buổi xưa đó lên tiếng minh oan cho tui đi chứ. Có hậu tạ đó.
Trả lờiXóa