(Biên nhân kỷ niệm 40 năm ngày tòng quân)
Tháng tư năm bảy lăm, thế kỷ trước, chúng tôi tòng quân theo tiếng gọi tổng động viên. Cả đại đội có đến chín mươi phần trăm là học sinh phổ thông, bị chúng tôi đang học dở lớp 10/10. Mặt chú nào chú đó còn bấm ra sữa, cười nói hồn nhiên như vẫn của tuổi học trò. Tất nhiên những trò nghịch ngợm không hề thiếu.
Vào bồ đội là phải vào khuôn khổ, người ta chẳng bảo "quân lệnh như sơn","kỷ luật sắt" là gì có phỏng? Đang tuổi ăn tuổi ngủ tự do tự tại, đùng phát ghép vào, nhọc lắm ý, tôi thật. Ban ngày thì đi một hai, tập bắn súng, học chính trị, thôi thì lăn lê bò toài đủ cả. Tối, bảy giờ đọc báo, rồi nghe chính trị viên đại đội thảo luận tình hình v.v...Đêm, úi giời món ngán nhất là gác đêm. Mỗi đứa chỉ một tiếng đồng hồ thôi, hai ba đêm mới phải gác một lần. Hôm nào đến lượt gác là lại nơm nớp lo thằng gác trước nó khều chân, ê dậy mày, rồi nó quăng khẩu súng không đạn lên người cái bụp, không dậy không được.
Mấy ngày đầu chưa quen gác, thỉnh thoảng vẫn nghe cãi nhau, đã đến giờ đâu
mày, lầu bầu, lầu bầu...rồi một hôm đại trưởng mang hẳn một cái đồng hồ để bàn con gà mổ của TQ đặt trên bàn cạnh cửa sổ phòng đại trưởng, kèm theo một ngọn đèn dầu để soi sáng đặng cho bọn tôi biết giờ mà khều nhau. Ngay hôm đầu tiên có cái đồng hồ là có sự cố ngay, thế mới hài.
Hiệu lệnh kẻng báo thức, beng...beng...beng...ngân vang trong đêm tối, cả đại đội lục tục bò dậy dụi dụi mắt, ơ sao còn tối thế này nhỉ? Đại trưởng là người phát hiện sự thể trước tiên. Té ra mới 12h đêm mà kẻng đã vang, năm đồng chí gác đêm được triệu tập. Đại trưởng đưa cái đồng hồ bàn ra, nó đã chỉ đúng năm giờ, khà khà. Chỉ mặt từng đ/c đại trưởng hỏi, ai đã vặn đồng hồ nhanh lên, tất nhiên năm đứa gác đêm đều chối ngay kiểu như, "không phải cháu" ý.
Hôm sau cái đồng hồ con gà mổ ý có ngay một cái hộp mới tinh chỉ thò mặt ra thôi và không thằng nào có thể thò tay vào vặn được nữa vì đã khóa chặt. Từ đó kẻng báo thức và chúng tôi lại "một...hai...ba...bốn hít thở...hít thở...hít thở" đúng giờ. Mở ngoặc đơn, cái đêm đểm trong năm đồng chí gác có mặt tôi, và tôi là đứa vặn đồng hồ đầu tiên sau mười lăm phút gác, và tiếp theo...
Nghe tí nhạc nhé, he he https://www.youtube.com/watch?v=Xtbl_RSpmK8
Xuân Hùng.
Bạn Trường HSMN-Nguyễn Văn Bé: LỆ ĐÁ
2 năm trước
Không biết là XH có chỉ mánh cho các đồng chí bộ đội còn lại? thường trực đêm từ 22 giờ trở đi, trong vòng 2 tiếng (đến 24 giờ - 0 giờ sáng), 120 phút chia cho 5 đ/c, mỗi đ/c trung bình trực 24 phút, riêng XH trực có 15 phút, như vậy có đ/c trực trên 30 phút.
Trả lờiXóa5 đ/c này phải chia nhau trực tiếp cho đến 5 giờ sang chứ nhỉ?
Chiêu vặn đồng hồ này hình như đã xảy ra ngày ở Quế, khi mỗi lớp trực tuần tra 1 đêm, cũng thường gặp với lính mới của cấp 2 (lớp 5)?!
Trả lờiXóaLại chuyện cái đồng hồ Tàu có con gà mổ: Ở đơn vị nọ, có chú tân binh người dân tộc rất mê "con gà" này. Cứ rảnh là chú lại đến săm soi , ngắm ngía.
Trả lờiXóaMột hôm, bỗng chiếc đồng hồ này mất tích. Ngày xưa đó là sự kiện chấn động, tội tày trời...
Hôm sau, anh em ra thao trường tập cả. Đ/c chính trị viên và một số cán bộ nòng cốt tiến hành khám balô của lính. Không có gì lạ khi chiếc đồng hồ nằm trong ba lô chú kính kia.
Chiều về, CTV lệnh cho mọi người đứng ở đầu giường và kêu gọi tinh thần tự giác nhưng không có kết quả. Bỗng tiếng chuông reo vang, con gà bắt đầu gáy...thì ra bác CTV cáo già đã hẹn giờ và đặt lại chiếc đồng hồ vào balô.
Vụ "hình sự" kết thúc, chú tân binh phải đi chăn bò mấy tháng.
Phải rồi đấy Quế 67-75 ơi. Năm thằng phải gác lại từ đầu.
Trả lờiXóaNhưng hai năm sau khi vào đến sân bay Đà nẵng, huấn luyện các cái xong, tôi được phân về xưởng A44 nhiệm vụ là bảo trì máy bay. Ây dà, lúc nhận được lệnh đi ôn thi đại học ngoài sân bay Đa phúc (Nội bài bi giờ ý). Cứ đến phiên tôi gác là tôi lại vô tình gác thay cho cả 5 đ/c, thế mới hài. Ai có dịp đi máy bay ở sân bay ĐN hãy nhìn mấy cái nhà vòm chứa máy bay khúc phía nam nhé, nơi ý khi khỉ chứa UH-1, A 37, F5- là máy bay chiến lợi phẩm không à. Đến phiên gác tôi cứ nhìn trước nhìn sau không thấy ai cái là phi lên chiếc UH-1 rồi lăn sàn ôm súng đánh một giấc, gần 5 giờ sáng lại đến khều chân thằng gác cuối, ê tao ...quên, mày dậy gõ kẻng đi, thủ trưởng không biết nhé. May mà không xảy ra chiện gì, không thì ân hận lắm, hé hé...
Mấy tên Quế này làm lộ bí mật QG cả rùi đấy ! Ngủ là chiến thuật nghi binh để làm mồi nhử cho thằng giặc đến gần để đánh một trận giáp lá cà bụm gọn không để một tên giặc nào chạy thoát. Vì vậy mà thủ trưởng mới chọn mấy chiến sỹ hay trốn đi ngủ làm nhiệm vụ trực đêm !
Trả lờiXóaThời ở Quế, chuyện ngủ quên không trực tuần tra là có, gần sáng thức dậy, lén bỏ đồng hồ vào giường tên trực tiếp theo, câu chuyện sáng hôm sau: đã đập giậy và bàn giao đồng hồ, nhưng ngủ quên không trực.
Trả lờiXóa