Tối trù ngủ sớm để sáng dậy đi Qujing, khoảng 0h30, cô ơi! Hứ? Happy Birthday to you, Happy Birthday to you… Ôi trời, MF ngái ngủ nhìn quanh, lũ ranh con, chúng nó đứng vây quanh giường, vỗ tay hát vang vang, hết nhanh rồi chậm, hết chậm rồi nhanh… hic, có ai được ăn sinh nhật thế này rùi chưa ha? Sau đó chúng kéo chăn cho MF ngủ típ! Sáng dậy cả đoàn lên xe, lại hát, cũng lạ, đây là lần thứ hai đến Vân Nam, mà cả 2 lần đều đúng sinh nhật! Duyên hay nợ? Về đến Techno-park, Tim chạy xe ra đón đoàn từ cửa ngõ thành phố, dẫn đoàn về đến trung tâm, Tim rất vui vì từ khi trung tâm thiết lập đến nay, đây là đoàn khách quốc tế đầu tiên đến thăm, người từ nhiều nước, lại có vẻ đặc biệt vì màu cờ đỏ sao vàng rạng rỡ trên sắc áo của đoàn Việt Nam! Được mừng sinh nhật một cách bất ngờ ở Qujing (như đã kể ở entry trước), MF ngạc nhiên, hỏi ra thì biết thủ phạm là bà giáo, khi đến đó bà đã đùa đùa với Tim: Today is birthday of a famous scientist! (he he, lẽ ra không kể để các Quế nói MF phách lác, zưng mà ND nèo đó chọc cái tự đại của một tên Quế lên, nên hắn kể cho lun!). Thế là Tim đã lẳng lặng điều khiển đồng sự làm việc đó và khoái trá với sự ngạc nhiên của MF, bạn bè và lũ nhóc. Rồi lưu luyến chia tay. Về đến khách sạn trường, định thay đồ nghỉ ngơi thì cộc, cộc… bé Hiền (nó làm cô rồi, nhưng còn trẻ quá, tụi trò chưa chịu gọi cô thay vì chị!) xuất hiện, cô trò tán dóc vài chuyện, cũng hơi lạ vì thấy nó có vẻ nấn ná, rồi, lại cộc cộc… mở cửa, một cái hộp chìa vào trước, rồi lũ nhóc, kéo theo cả sinh viên nước bạn, rồng rắn thành hàng trật tự một cách đáng ngờ, rồi bắt đầu… happy birthday to you… hic, lại trò mới của chúng nó, sau đó là ào vào, nhảy nhót và hối: cô ơi mở hộp ra..a ..a… W..ao..o…u!!! Một cái bánh to, có ghi tên tuổi đàng hoàng, lại cộc cộc… bà giáo xuất hiện, bà hòa vào với tụi nhóc, giục MF cắm đèn, đốt nến, một cái đèn nến hoa sen lạ mắt, rồi thổi đèn, cắt bánh, ăn bánh, kêu ca chia ít chia nhiều, quậy nhiều hơn ăn, chúng lấy kem trên bánh xoa, trét vào mặt đứa này đến đứa khác, cô nó nó cũng không từ! Rồi chúng hét MF mở quà, quà tặng là một cái váy sặc sỡ với những lời chúc rất teen (mà chúng nó còn bít chúc “Dr. mafia” nữa kìa!), ai za, bọn con trai cầm váy banh ra bắt MF xỏ chân vào, rồi chúng giỡn đủ trò quanh cái váy, kể cả giả đò giở váy lên … dòm vô! (He he, cô nó đang ci-vil mà). “Happy birthday to you.…” không bít bao giờ dứt nếu không có tiếng quát của thầy giáo trưởng đoàn người Việt từ tầng trên, mọi người nhìn nhau suỵt, bà giáo thì đã lánh về phòng trước đó, mấy sinh viên TQ hơi sợ, bụm miệng nhưng mắt vẫn long lanh không nín được cười, còn tụi kia thì khỏi nói, chúng nó nép vào các góc và âm thầm làm các động tác câm làm MF phải ôm bụng cho khỏi cười phì ra, không nỡ bắt chúng nó ngừng, thầy đi rồi, chúng nó tiếp tục, mặc dù có hạ bớt tông giọng xuống. Có dễ đến gần 12h đêm chúng mới chịu dọn dẹp rút về phòng ngủ!
MF chẳng bao giờ tổ chức SN, thậm chí ít khi nhớ tới (chỉ nhớ SN của Quế con), cho nên những món quà bất ngờ đặc biệt như thế này… ấn tượng như những trái táo thơm cho nghề làm "ráo" của Quế trên đường rong ruổi...
Q.MF
(Còn nữa :))
Nếu chưa biết mặt chẳng biết ai là tác giả bài viết.
Trả lờiXóaCứ viết đi chẳng ai nghĩ bạn phách lác đâu.Không phải ai cũng có khả năng làm cho blog này nóng lên,KL chỉ là kẻ đọc nhờ nhưng cũng có lúc nóng máy đấy,vào nhà người ta mà cũng bày đặt phải không?
Cách nay 10 năm 1 tháng 20 ngày . Buổi sáng , bắt đầu vào tiết 5 , trời Sài Gòn nắng nóng rồi . Vào lớp , sao lớp lại tối thui thế kia , nhìn quanh hóa ra cửa nẻo chúng nó đóng kín mít . Hỏi , chúng nó nói là ... lạnh . Bực , hỏi tiếp , chúng nó nói là đóng cửa để nhìn thấy bảng . Nhìn bao quát lớp , lớp phó HT không thấy đâu , rõ ràng giờ chơi thấy nó nhảy ầm ầm ở sân . Chưa kịp hỏi tiếp thì thấy con bé lớp phó đang đi ở ngoài hành lang tay ôm 1 bó hoa hồng và 1 hộp bánh to tướng . Nực quá rùi , nghĩ trong đầu : hóa ra đi mua quà nên vào trễ mà còn dám hiên ngang mang lên lớp nữa . Chờ lớp phó vào cửa lớp là sẽ cho nó 1 trận ( và sau đó sẽ méc cô chủ nhiệm của chúng nó nữa). Lớp phó kéo cửa bước vào , lớp trưởng đứng dậy hô : các bạn , cả lớp đứng lên ...happy birthday to you . Cô đứng lặng người . Hạnh phúc này đâu dễ gì có được .Hóa ra chúng nó đóng kín cửa vì sợ hát to quá sẽ bị giám thị la .Đến giờ cô vẫn không biết vì sao chúng nó biết ngày SN của cô .
Trả lờiXóaĐúng như MF nói "những món quà bất ngờ đặc biệt như thế này… ấn tượng như những trái táo thơm cho nghề làm "ráo" của Quế trên đường rong ruổi..."
N.H
Giọng văn Ráo ở STmini có vẻ nhẹ nhàng lả lướt, không có vẻ dao búa như ở chợ Chồm hổm. Nghỉ hè rùi "rặn" tới số đi Ráo ơi.
Trả lờiXóaQuế nèo đóo ui , không vu khống nha , lại còn bảo Ráo " rặn " nữa chứ . Hu hu ,Ráo lúc nèo cũng nhẹ nhàng lả lướt ( như con mèo ướt ).
Trả lờiXóaRáo lúc nào cũng nhẹ nhàng (Hơn 60 lô chứ mấy),lả lướt ( đã từng uống thuốc liều lên sân khấu múa rồi he).Tên nào dám nói Ráo "dao búa" để đó đệ xử xho, yên tâm đi.
Trả lờiXóaNè TGTB , nghe hơi hè này tỉ nhảy dù ra ĐN nên bày đặt ra tay nghĩa hịp hả (nhưng giọng điệu đểu cáng lắm , coi chừng tỉ đó nha ).
Trả lờiXóaRáo lại "dao búa" rùi
Trả lờiXóaNH hè này đi Huế thì ghé QN nghỉ mệt rồi đi tiếp nhé.
Trả lờiXóa@Chị KIM LOAN : Em đi du lịch theo trường nên không ghé QN nghỉ mệt được dù rất muốn . Hẹn chị hè năm tới nha . Hôm rùi chị đi K , về SG sao không kêu em .
Trả lờiXóa@Ráo: Nói là nghề, zưng với MF là "nghiệp", MF từng "du hý" qua đủ loại trường: PTTH, dạy nghề, CĐ, ĐH, MF không đặt mục tiêu về cấp trường, mà là đối tượng đối thoại với mình, nhìn lại chặng đường, đối tượng cấp nào cũng có những sự đáng yêu lạ lùng của tuổi học trò, MF đâm... nghiện nghề! Zưng hổng phải mình nghiện nó mà nó luôn làm cho mình ... đã nghiện! Thăng trầm nghề ráo ai cũng bít, lúc hạnh phúc tột đỉnh, lúc bèo bọt hư không, nhưng một điều chắc chắn rằng khi ta toàn tâm thì sẽ có ... trái ngọt để hái! "Trái ngọt" nghề ráo cũng đơn giản lắm, như tình yêu của chúng ta đối với thầy cô trường HSMN của chúng ta đấy thôi...
Trả lờiXóaSang nay Mf on som vay?!
Trả lờiXóaBây giờ mới hiểu Quế MF ...
Trả lờiXóa@ND: Ruột gan Quế có hình hài, màu mè gì, được trưng bán lên chợ cả, có núp như ND đâu mà "Bây giờ mới hiểu..."?
Trả lờiXóaChuyện của MF,của NH cũng giống tui, nhưng chiện của tui thì kinh hoàng hơn 1 chút.Hôm đó là ngày sinh hoạt cuối tuần, giáo viên chủ nhiệm mệt mỏi nhất vào lúc này, vì đó là lúc phải hình sự nhất và phải xử kiện nhiều nhất, có lúc phải làm Bao Công xử án làm sao cho lũ "Quỉ" tâm phục khẩu phục...Trời lúc đó đã vào đông, lại tối nữa, thế mà cửa lớp đóng chặt, điện tắt tối om, cô gõ cửa...im lặng, bực mình kéo cửa ra...1, 2, 3 tiếng nổ như tiếng pháo tống...cả lớp đầy giấy kim tuyến, bọt màu dính đầy đầu tóc mặt mũi cô trò, chúng không hát HAPPI BITHDAY...thay vào đó là tiếng lớp trưởng hô vang bằng tiếng Việt:" Chúc mừng sinh nhật..." rồi tiếng pháo tay nổi lên(chúng không hát vì sợ hiệu trưởng tới dẹp loạn), một cái bánh kem to tướng mở ra, chưa bao giờ tui thấy cái bánh kem to thế, chắc chúng đặt để cả lớp cùng chén cho đủ đây...Thế là hỏng một buổi "xử án" cuối tuần của tôi, chúng cũng khôn lắm, ngày mai mới đúng sinh nhật tôi, chúng làm hôm nay chắc chắn cô chỉ cười và không trách phạt được chúng...điều kinh khủng còn ở phía sau cơ, sau khi bày đủ trò bắt cô làm, chụp hình chụp ảnh làm"tang vật" xong thì tới phút ai cũng chờ đợi đó là khui bánh sinh nhật, tui thấy thật ngại quá, nếu để đến cuối giờ sau khi sinh hoạt lớp thì mất vui, mà cho ăn thì...cuối cùng tôi quyết định cho chúng"xử" sớm, vì là giờ sinh hoạt nên cô trò đóng kín cửa để giữ bí mật , bọn trò tinh quái nghĩ ngay ra trò HALLOWEEN, chúng lấy kem trát vào mặt vào tóc nhau,rồi thưa mách ỏm tỏi,chao ôi trông chúng thật kinh khủng,chuện xảy ra quá nhanh làm tôi không kịp trở tay, cuối cùng chúng phải kéo nhau đi rửa, ...thế là chuyện "bí mật" đã thành "bật mí", hiệu trưởng có mặt ngay ở máy nước, nét mặt hầm hầm..., tui đành phải xuất hiện, thấy "phe ta"(vì là ráo lâu năm, cổ thụ rồi mà)nên hiệu trửng lơ cho sự cố...Sau này tui gạn hỏi mãi mà không đứa nào khai ai là người tiết lộ thông tin ngày sinh nhật của cô(chắc là 1 ráo nào đó), tới bây giờ, chúng đã ĐH năm thứ nhất rồi mà chúng vẫn không quên tổ chức sn cho cô, bạn nào không về được thì đt, nt...Những câu chuyện nho nhỏ về lũ"Quỉ"làm cho nghề ráo chúng mình có thêm niềm vui và nghị lực sống cho tới hôm nay các ráo nhỉ!
Trả lờiXóa@N.H,Quế Lâm: MF thấy rằng Quế ráo nèo cũng mắc bịnh "nghiện nghề"!
Trả lờiXóa