Thứ Tư, 24 tháng 11, 2010

HẠT GIỐNG NẢY MẦM .


Từ biệt mái trường , tôi trở lại quê hương
Chiến tranh đi qua chẳng còn gì để mất
Đêm nằm nghe tiếng côn trùng réo rắt
Mái rạ nghèo dẹo dặt bóng trăng suông .

Thầy giáo ngày xưa rất kỵ nói buồn
Phải như PAVEN trong " Thép đã tôi thế đấy "
Phải biết ước mơ như thác nguồn tuôn chảy
Làm chủ đời mình và làm chủ thiên nhiên .

Bom đạn qua rồi đất nước thật bình yên
Sao trái tim vẫn còn nhiều ray rứt
Lời thầy dạy năm xưa có nguy cơ thoi thóp
Giữa cuộc đời thường đâu dễ giản đơn .

Tôi bước ra đời với tâm thế chập chơn
Bước thấp , bước cao hòa cùng cuộc sống
Và tập nghe những điều ngày xưa không giống
Nghệ thuật mưu sinh , nghệ thuật ở đời .

Tôi qua rồi cái tuổi năm mươi
Lắm nắng , lắm mưa và nhiều bão táp
Tóc đã thôi xanh , chuyển màu trắng bạc
Hạt giống ngày xưa có được nảy mầm ?

Tôi nhận ra mình trong bất tận màu xanh
Cũng lá cũng cây cũng cành cũng quả
Và tôi lại làm người gieo hạt
Cách gieo bây giờ chẳng khác mấy ngày xưa .

Nguyễn Hoài Nghi .

17 nhận xét:

  1. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  2. Tháng 8/1975 , các trường HSMN trên đất BẮC đã hoàn thành sứ mạng lịch sử của mình . Các HSMN , trong đó tất nhiên là có cả các QUẾ , đã về lại quê hương . Một cuộc sống hòa bình nhưng muôn vàn khó khăn sau chiến tranh đón chờ các QUẾ . QUẾ đã nỗ lực vươn lên để không hổ danh là những hạt giống đỏ . Rất cảm phục các bạn mình .

    Trả lờiXóa
  3. Hic, hay wá! Hay cả tứ, cả từ cả tâm tư rất ... Quế!
    "Và tôi lại làm người gieo hạt
    Cách gieo bây giờ chẳng khác mấy ngày xưa", Quế ni cũng mần như rứa, zưng mừ đôi lúc thiện hạ họ biểu "bà này ... điên!"
    Q.MF

    Trả lờiXóa
  4. "Và tập nghe những điều ngày xưa không giống
    Nghệ thuật mưu sinh , nghệ thuật ở đời ...
    Cách gieo bây giờ chẳng khác mấy ngày xưa".
    Bạn Hoài Nghi ui. Bạn làm tui nghi ngờ rồi đó. Vế trên cho thấy thực tế khách quan đã thay đổi, nhưng vế dưới vẫn "chẳng khác mấy ngày xưa". Đó có phải là một trong những nguyên nhân gây bất cập trong "sự nghiệp trồng người"?
    TM

    Trả lờiXóa
  5. Bạn Trỗi nhiều người cũng vậy thôi, tự cảm thấy mình như người của thời đã xa.

    Trả lờiXóa
  6. với tác giả " chiến tranh đi qua , chẳng còn gì để mất " là theo nghĩa đen , tác giả gần như không còn gì , từ Quế lâm trở về Quê hương mà cứ như từ thiên đường xuống địa ngục ( có khi còn hơn cả địa ngục )

    Trả lờiXóa
  7. Cũng là một tâm sự của một Quế
    Nhưng bạn HN ơi
    Dù sao thì mình vẫn phãi nhớ mãi những năm tháng ở Quế Lâm chứ, kỹ niệm thì mãi mãi vẫn là kỷ niệm
    Chúng ta được học tập, được chăm sóc, dạy dỗ của những thày cô
    Xa tổ quốc, xa gia đính, nhưng vẫn hướng về đất nước, quê hương
    chúng ta chỉ lao vào học với mong ước sau này sẽ về Miến Nam xây dựng lại quê hương, đóng góp cho sự nghiệp xây dựng tổ quốc
    Bạn HN cũng đã thực hiện được ước vọng của mình rồi, dù nó còn nhỏ bé
    Chúc bạn tiếp tục thực hiện những ước mơ đẹp của mình
    QDN

    Trả lờiXóa
  8. Bạn Hoài Nghi nói đúng nhưng điều trải nghiệm của bạn ấy cũng như bao Quế, trở về miền Nam trở về quê hương sau chiến tranh, cha mẹ không còn, nhà cửa tan hoang, không còn chỗ dựa, phải dũng cảm lắm hạt giống ĐỎ cũng đã cố gắng nảy mầm và thành cây như ngày nay đấy(vì hạt giống rơi vào nơi có nhiều bão táp...mà), cũng có những hạt giống nảy mầm thuận lợi hơn phải không các bạn?!
    Mình đồng cảm với bạn í!!!Bọn chúng ta ai cũng như trên trời rơi xuống còn gì, tới bây giờ vẫn còn "ngây thơ",hễ có đồng bọn hú là chạy tới quá mau để ôn chuyện"ngày xửa ngày xưa" ấy, hi hi...

    Trả lờiXóa
  9. @QDN : Chắc bạn là cán bộ tuyên huấn quá !!!

    Trả lờiXóa
  10. Quế MF mới là Quế tuyên huấn

    Trả lờiXóa
  11. @QDN: Ê, tự nhin khi không đá wa MF zậy? e hèm...

    Trả lờiXóa
  12. @HữuThành.Nguyễn : Trỗi hòanh tráng quá . ghanh tị

    Trả lờiXóa
  13. Cảm ơn các anh Trỗi đã cho bọn Quế chưa đi QL thưởng thức lại QL ngày nay!

    Trả lờiXóa
  14. Có lẽ phải nghe chính tác giả tâm sự về hoàn cảnh của mình khi trở về quê thì mọi người mới hiểu hết ý tứ tâm tư của bài thơ . Mặc dù đã năn nỉ hết mức nhưng tác giả vẫn không chịu giãi bày , chỉ nói anh giao quyền phát ngôn cho em . Tôi đã đắn đo suy nghĩ rất lâu , không biết nói như thế nào đây , chỉ biết tôi vô cùng cảm phục tác giả . Thôi thì vài dòng cho các QUẾ hiểu thêm về bạn mình , tác giả của bài thơ .
    Ba của anh H.N (cũng giống như ba mẹ của các QUẾ ) là người cộng sản trung kiên . Ông được tổ chức cài hoạt động trong lòng địch . Không may , ông bị chúng phát hiện . Chúng đã giết ông dã man như thời trung cổ , chặt ông làm 3 khúc . Người dân đã lén đem xác ông về chôn cất , không may chỗ an táng nằm cạnh sông , nước lở đã cuốn ông đi mất. Đau đớn thay , khi hòa bình , không hiểu vì lý do gì mà ông bị kết tội chiêu hồi ??? Các QUẾ đều hiểu điều gì đã xảy ra với anh H.N . Anh H.N đã làm thế nào để có thể sống và học tiếp ,có dịp các QUẾ hãy hỏi anh H.N nha . Bây giờ anh H.N là giảng viên của trường ĐHSPKT THỦ ĐỨC , là người sống hết lòng với bạn bè , thầy cô QUẾ . Và anh cũng đã đấu tranh lấy lại được cho BA mình bằng TỔ QUỐC GHI CÔNG .

    Trả lờiXóa
  15. Ầu ơ, ví dầu...
    Ba mẹ không còn để ru mình nữa, thì mình hát để ru ba mẹ mình, Quế nhỉ...

    Trả lờiXóa
  16. Tôi không biết làm thơ nên tập tễnh viết cho có vần giống thơ, khi bỗng dưng gần tới ngày 20-11 lại nhớ tới người thầy năm xưa. Tuy thầy chỉ dạy thể dục, nhưng trong lòng tôi thầy là hình ảnh của tất cả các thầy cô đã từng dạy tôi thời phổ thông, qua các trường HSMN. Tuy bài viết đã gần 30 năm, nhưng nay đang lang thang thì găp bài thơ quá hay của anh HN, nên lục lại để góp mặt cùng các anh chị và các bạn.


    Kính gởi thầy Trần Công, giáo viên dạy thể dục lớp 4A, năm học 1967-1968 Trường HSMN Quế Lâm


    Trăng muộn đêm nay nhạt bóng mờ
    Gío từ đồng nội thoảng như mơ
    Đèn ai chong mắt vàng đêm vắng
    Có phải thầy đang dệt ước mơ… ?
    x x
    x
    Thưa thầy, em nhớ tuổi ấu thơ
    Khi lòng chưa định hướng, vẫn bơ vơ
    Thầy đến với em theo tình thương của Đảng
    Đến với em từ những chữ i, tờ.

    Thầy dạy em biết buồn, vui, căm giận,
    Biết tình thương, biết rửa hận giống nòi,
    Biết con đường có hào quang chiếu rọi,
    Biết xa rời mọi thói bê tha.

    Đi theo thầy, em đã biết nhìn xa,
    Biết đường thẳng chỉ cần qua hai điểm,
    Biết trời chiều có nhiều tia cực tím,
    Biết chọn trong đời một điểm đồng quy,

    Biết tìm ra các trạng thái phân ly,
    Hay quỹ tích những tâm hồn sống động.
    Thầy dạy em biết tìm trong cuộc sống
    Những con đường tiến hóa mới sinh sôi.

    Thầy dạy em biết tìm chất dung môi
    Để trong đó hòa tan cay đắng.
    Thầy dạy em biết đời là vị mặn,
    Là tình thương chuyển hóa độ kiềm toan.
    x x
    x


    Thầy dạy em
    Hãy gạt bỏ các thấp hèn, nhỏ mọn
    Mà vươn lên, hướng tới tầm cao.
    Thầy dạy em xác định các vì sao
    Đâu sáng nhất, đâu chập chờn rồi tắt.

    Em cũng biết trái đất này có mặt
    Từ điểm âm vô cực của thời gian,
    Và lịch sử loài người trải mấy gian nan
    Để có được một cộng đồng xã hội …

    Thầy dạy em biết đâu là tội lỗi
    Khi vì mình tất cả phải hy sinh.
    Thầy dạy em biết thưởng thức bình minh
    Khi nét đẹp cuộc đời vừa tỏa sáng.
    x x
    x
    Thưa thầy, đã qua rồi năm tháng
    Sống bên thầy với ngàn vạn tình thương.
    Thầy là cha, khi em chập chững trên đường.
    Thầy là mẹ, khi lòng em đang lo lắng.

    Thầy là bạn trong những chiều mưa vắng
    Để tâm tình bớt nặng nỗi cô đơn.
    Công ơn thầy như đỉnh núi Thái Sơn,
    Thầy là Đảng trong lòng em từ thuở đó.
    x x
    x
    Thưa thầy, đã bao lần mưa gió
    Đi theo thầy, thuyền vẫn hướng biển xa
    Như cánh hải âu trên nghìn trùng sóng cả
    Vẫn vững lòng tin, dạ đá gan vàng.

    MT, 17-11-1982.

    Trả lờiXóa

Mời bạn cho nhận xét của mình đối với bài viết. Nhận xét của bạn là đóng góp lớn lao cho ngôi nhà chung của chúng ta.

Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment:
Link : <a href="Link URL">CLICK HERE </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhaccuatui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]