SÂN GA
Đứa ở trên toa, đứa dưới tàu
Tôi về em ở nhớ thương nhau
Mà mưa ướt lạnh, trời mưa ướt
Có phải chăng đây những giọt sầu ?
Đây cuộc chia xa khá ngậm ngùi
Hợp tan, tan hợp nhói tim tôi
Bao năm chung sống thành tri kỷ
Em ở, tôi về nhớ mãi thôi ...
Tôi thương em lắm tuổi chín mười
Sống xa cha mẹ, cảnh mồ côi
Cơm thố, giường đơn, chăn chiếu mỏng
Mấy mùa đông lạnh buốt tim tôi
Ở lại quê người em nhớ không
Tôi về thương lắm những mùa đông,
Áo cũ, chăn sơ không đủ ấm ...
Con tàu chuyển bánh nhớ mênh mông ...
Đầu Thu năm 1973 VAV
( Một thời để nhớ - Tặng Quế về sau 1973 )
Cơ khổ , cái đám Quế về sau 73 í ngồi đầy trong hình dưới ( Hùng đầu bò đăng ). Dưng mờ chúng nó ở trên FB hết rùi nên không xúc cảm với nhà thơ được .
Trả lờiXóaNgày đó (1973), khi về nước, không nhớ có mưa hay không, nhưng mình hiểu là mưa ở trong lòng.
Trả lờiXóaNăm 8/1975, trên sân ga Hàng Cỏ, về Nam, mưa, mưa ngoài trời, mưa ở trong lòng, không nghĩ sẽ có ngày gặp lại, chia tay, người ở lại cũng trên sân ga đưa tiễn các bạn của mình, nói không nên lời.
Ngày gặp lại sau 9 năm, tại Sài Gòn, mọi người đã lớn, nhưng đang còn là sinh viên, gặp lại vẫn vui như thuở học trò, không nói nên lời. "Biết ra sao ngày sau".
Đến giờ chưa gặp lại, mỗi người một phương trời, ai cũng đã có gia đình, con cháu. Nhìn hình ảnh trên mạng (Internet) vui vì thấy người qua hình, dẫu có khác xưa, nhưng vẫn khắc hình bóng ngày xưa, sao mà khó quên đến vậy.
Có không nhiều cặp là HSMN, nhưng trong đó không có mình, chuyện đã qua như kỷ niệm khó phai, không biết người ấy có hiểu được cái tình, như lời muốn nói mà không dám ngỏ. Cuộc sống có trôi đi, giờ tuổi đã sang bên kia dốc của cuộc đời, có thể người ấy vẫn không biết tình của tôi ngày xưa vẫn khắc khoải. Giờ chỉ biết chúng mình vẫn là bạn.
Ê, các Quế chớ "tranh thủ" nha! :D
Xóa