Nhân kết thúc 2 dự án với Hội
đồng Anh, các thành viên dự án có quyết định cuộc họp final sẽ thực hiện ở VN vào tháng 11. Nhưng tháng này là tháng khủng của xứ sở mưa lụt, nên MF đề xuất
họp vào tháng 10. Đối tác chính ở Campuchia không chịu, nói tháng 10 bận bịu
quá. MF nói rứa thì chuyển sang họp ở Kam đi, chứ các vị đến rồi nước lụt chạy
vô giường như anh Samnang hồi năm ngoái tui không chịu trách nhiệm. Thế rồi hắn
đồng ý tổ chức ở Kam, nhưng cũng là … tháng 10. Hội đồng Anh nhất trí phương án
này, MF thì thở phào, vì mỗi lần vắt chân lên cổ tổ chức hội nghị quốc tế, MF
ớn lắm.
Thế là 2 mẹ con khăn gói đi hai đường, Quế con đi Ý tập
huấn, con đi ung dung mà mẹ thì lo cuống vì cậu cả phải cả tháng trời tự lo ăn
ở bên xứ người. Vì vậy để lo cho chuyến đi của mình, MF chỉ kịp gom vài bộ áo
quần, ít tiền, rồi …tẩu.
MF đáp PhnômPênh trong không khí
cuộc đám tang của Quốc Vương. Ảnh, phim về quốc vương và đám tang trình chiếu
khăp nơi. Từ sân bay về đoàn (một số thành viên từ các nước hạ cánh cùng lúc
tại sân bay) quyết định đi tuk-tuck cho nó thoáng, Ai ngờ “thoáng” khủng, hơn
một giờ cái tuck-tuck vật vã với thành phố vốn lộn xộn giờ càng náo loạn hơn.
Khi xe ngang qua khu kinh thành hoàng gia, chỉ nhích được từng bước một trong
hoàng hôn, vì người dân không được phép vào trong thành, nên họ cố tranh thủ
chạy xe ngang qua thành với mong muốn được khấn vái và gửi lòng ngưỡng mộ với
tâm trạng chia ly vọng vào với Quốc Vương thành kính của họ.
Trên chuyến xe từ PhnomPenh về
Kampot, quan sát phong cảnh của xứ sở Khơ-me với những ngôi nhà sàn quen thuộc, với
những cái bảng mà phần lớn ghi “Cambodian People Party”, một Giáo sư người Anh hỏi: bao nhiêu phần
trăm người CPC là member CPP? MF lớp tớp: 80 (chả là hóng hớt trong các chuyến
đi trước đó), nhưng một anh từ viện nghiên cứu nông nghiệp Kam nói, bây giờ thì
không chắc như vậy đâu! Sao vậy? Sau sự băng hà của Quốc vương, nhiều thay đổi
lắm …
Trong một cuộc tám khi chờ cơm
tối ở Kampot, các bạn Trung Quốc (số người đến dự đông nhất, toàn là bạn của MF) đang vui vẻ, thì một anh Kam làm ở World Bank nói chọt vô: “đối với
người CPC, chỉ có một nước TQ! Không hề có nước gọi là Đài Loan” vì câu nói này không
dập dị dập dạng gì với câu chuyện đang tám dở, nên chẳng ai nói gì. Chỉ trừ ông giáo người Anh lầm bầm: thế mà năm kia hội nghị ở Đài Loan, tớ thấy thằng Long ở Lanzhau (Lan Châu) làm visa sang khó khăn lắm, mãi hội nghị gần xong mới thấy nó có mặt lận.
Trên đường thực hiện một "field
trip", đây thường là cơ hội tán chuyện tiếu lâm, nhưng lẫn vô đó một số nhận xét
việc đầu tư rộng rãi của TQ cho CPC hiện nay, một bạn Kam hào hứng xen vào: Chúng
tôi đang có một khẩu hiệu: Một tỷ tư nhân dân Trung Quốc và mười bốn triệu nhân
dân Campuchia đang cùng song hành phát triển! Hic, bạn có vẻ thấm ý với sự "chơi số" của họ, trong lúc các bạn TQ có lẽ vì tế nhị, cũng có thể vì tiếng Anh hạn chế, không có phản ứng gì,
còn mấy vị Anh Quốc sẵn đang đà với các chuyện tiếu, cười ha ha ha…
Tuy nhiên trong cuộc họp này, với
ý tưởng của MF đề xuất, là họp chung cả 2 dự án để các đối tác có cơ hội gặp gỡ
nhau rộng rãi hơn, phía KPC và TQ đã tranh thủ thiết lập một số liên kết khá
triển vọng.
Cầu mong cho sự phát triển bền
vững của nhân dân CPC! (hic bỏ qua cho MF nếu các Quế cho là MF lộng ngôn)
Hic! Như vậy là MF lùa Quế con qua "sào huyệt" Italy để kế nghiệp "Nghề mafia" truyền thống?
Trả lờiXóaTật "đãng trí, mau quên" của bạn Cam thật hết thuốc chữa.
Chắc phải cãi nhau với QMF về vụ Cam này thôi.
Trả lờiXóaCó mấy câu trong bài viết về quân lính cămpot như thế này:
"...biên giới Tây Nam Mộc Hóa, Tân Biên lửa ngút ngàn Máu dân nhuộm đỏ đồng Ba Chúc Sa Mát, Cà Tum …trắng khăn tang. Những tên lính áo đen Ném trẻ con vào lửa Đập đầu, mổ bụng người già Đâm cọc nhọn vào cửa mình phụ nữ Miệng hô vạn tuế Ăng-ca Những tên đập đầu dân Cam-pu-chia Xây dựng “chính quyền năm không” quái dị Chúng với ta từng là đồng chí Thắm tình hữu nghị anh em."
Bọn CPC không thể chơi được bạn ơi.
Có một Quế học cùng Ráo từ hồi trại nhi đồng MN Gò Đống Đa . Quế này có mẹ Việt , bố Kam . Bố bạn ấy về xây dựng quê hương , kết quả là bị pôn pốt đập đầu , giờ vẫn chưa biết bị vùi ở đâu . Bạn ấy cho biết dân Kam nó coi khinh VN mình lắm , dù luôn mồm nói biết ơn .
Trả lờiXóaNhưng nhà mình cũng quen một số cô chú người Kam ( vì ba mẹ mình là quân tình nguyện Tây Nam hồi chống Pháp mà ), đến giờ vẫn tình cảm vẫn như xưa .
Cố làm sao mà "dân tộc" nhưng không "hẹp hòi" đây?
Trả lờiXóaCó lẽ tâm lý là một chuyện giữ riêng cho mình, ứng xử theo luật lệ và thông lệ văn minh lại là chuyện khác.
Rồi họ lại nuốt luôn Cam thôi, cũng giống ta, họ đưa ra tám chữ, 16 chữ để nhử Kam, mà cũng lạ, chính TQ là người gây ra họa diệt chủng tại đất nước chùa tháp mà người Kam vẫn lóa mắt vì lời hứa và đồng tiền họ đổ vào. Đúng là thâm , đểu và ác. Ngoài biển là lưỡi bò lưỡi chó, trên cạn là anh bạn láng giềng hay ngả nghiêng. Nguy cho ta là vậy
Trả lờiXóa